Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:52:53
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đôi mắt Khương Dao nheo lại thành một đường, ánh nhìn lạnh lẽo, từng bước ép sát: “Ngài mở quán rượu ở kinh thành, bán rượu cho dân chúng, còn có cả các vị đại nhân như Tôn đại nhân, Thượng thư Hộ Bộ Lâm đại nhân, Trung thư giám Hứa đại nhân... Tất cả họ đều vô tình uống rượu có chứa đinh hương. Nếu một ngày nào đó – hoặc giả như người Hồ muốn khống chế những người này, họ chỉ cần tạo một vết thương nhỏ và thoa ít phấn hoa lên là xong!”

“Khương Triều,” Khương Dao quở trách, “Ngài đã nhận bao nhiêu hối lộ từ người Hồ mà dám phản quốc, làm ra chuyện như vậy?”

Theo lời Khương Dao, sắc mặt các đại thần trong triều ngày càng u ám.

Hôm nay họ lên triều là để chỉ trích nữ đế và Lâm Tố. Không ai ngờ tiểu công chúa lại mang đến cho họ “bất ngờ” lớn như thế.

Vốn dĩ các quan thần không quá quan tâm đến vụ án Hồ Sùng, xét cho cùng cũng chỉ là cái c.h.ế.t của một ca nữ, ngoài việc lời đồn lan truyền trong dân gian, kéo theo một chút rắc rối liên quan đến Lâm Tố, thì đây không phải là vụ án quá lớn.

Họ không ngờ rằng vụ án này lại có mối liên hệ sâu rộng đến vậy – hoa Bình Ai, người Hồ, rượu pha đinh hương mà họ đã vô tình uống trong thời gian qua... Suy nghĩ cẩn thận, bỗng dưng ai nấy đều lạnh sống lưng, từng người hít sâu một hơi.

Các đại thần từng uống rượu tang diệp đều bắt đầu không giữ nổi bình tĩnh, có vẻ như muốn ói hết những gì đã uống trong mấy năm qua.

Họ hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của chuyện này, nếu không kịp thời phát hiện, người Hồ có thể lợi dụng hoa Bình Ai để khống chế các quan thần, từ đó dễ dàng nắm quyền kiểm soát triều đình.

Không chỉ các quan, mà ngay cả Khương Dao cũng đã hoảng sợ khi tự mình suy luận ra kết quả này.

Khương Triều mặt lúc trắng bệch, lúc tái xanh, phải mất một lúc lâu hắn mới kìm nén được sự tức giận và nói bốn từ: “Ngậm m.á.u phun người.”

“Ngài nghĩ rằng lời khai của một tiểu quan không thể chứng minh được điều gì phải không?” Khương Dao quay về phía ngai vàng của Khương Phất Ngọc, quỳ xuống nói, “Xin mẫu hoàng hạ lệnh khám xét Tương Dương Vương phủ, bắt giam các thuộc hạ của Khương Triều để thẩm vấn, rõ trắng đen, hỏi một lần là biết ngay!”

Khương Triều tức giận nói: “Ai dám, ta là thân vương!”

Hắn quay sang nhìn Khương Phất Ngọc, cổ họng nghẹn lại, “Tỷ tỷ...”

Thấy Khương Dao dẫn đầu, các đại thần cũng không còn ngần ngại, đồng loạt quỳ xuống, khẩn cầu: “Xin bệ hạ cho phép khám xét Tương Dương Vương phủ!”

Khương Dao ngước mắt nhìn Khương Phất Ngọc.

Cô cảm thấy đầu mình hơi choáng, khiến tầm nhìn hơi mờ, không rõ biểu cảm của Khương Phất Ngọc.

Cô nghĩ thầm, với sự thúc ép của bá quan, và chuyện liên quan đến người Hồ, Khương Phất Ngọc nếu còn chút lý trí sẽ không thể bao che cho Khương Triều trong tình huống này.

Thế nhưng, giây tiếp theo, cô nghe thấy Khương Phất Ngọc nói: “Khám xét? Tại sao phải khám xét?”

Khương Dao mở to mắt đầy kinh ngạc.

Tình thế đã lên đến mức này, mẹ cô vẫn không định khám xét thật sao?

Khương Phất Ngọc lại mỉm cười với cô, “A Chiêu, đứng dậy đi, phụ quân của con đến rồi.”

Lời vừa dứt, Khương Dao bỗng cảm thấy có ai đó đỡ lấy cô, kéo cô đứng dậy. Ngước lên, cô thấy Lâm Tố trong trang phục trang nghiêm đã đứng ngay sau lưng mình.

Các đại thần đều đang quỳ gối, và cũng lúc này họ mới nhận ra rằng Lâm Tố đã lên điện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-170.html.]

… Hắn đến đây lúc này để làm gì?

Lâm Tố vừa mới bị thương, sắc mặt có phần nhợt nhạt, đặc biệt đôi môi hắn không có chút m.á.u nào.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Hắn vươn tay xoa đầu Khương Dao, “A Chiêu vất vả rồi.”

Hắn mỉm cười nói: “Việc còn lại cứ để phụ quân và mẫu hoàng lo liệu.”

“Ơ?”

Khương Dao thoáng ngẩn người, vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Cùng lúc đó, từ bốn phía, binh lính áp giải một nhóm người khác vào, tất cả đều bị ném lên đại điện.

Mỗi người đều bị đánh đập đến mức toàn thân đẫm máu, bị trói bằng dây thừng.

Khương Dao theo phản xạ bóp nhẹ tay của Lâm Tố, nhưng Lâm Tố nhân cơ hội nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, kéo cô vào trong tay áo rộng của hắn.

Khương Dao chỉ thò ra một cái đầu nhỏ, nhìn nhóm người do Lâm Tố dẫn vào.

Người đứng đầu là một người mà Khương Dao biết – Lý Cửu, vốn là một nội quan trong cung của cô, mấy ngày trước bỗng dưng mất tích, cô còn tưởng hắn được điều đi nơi khác, tại sao lại... xuất hiện ở đây?

Cô nhìn Lâm Tố đầy kinh ngạc, và chợt nhận ra điều gì đó.

Cha cô thực sự không phải là một kẻ ngây ngô.

...

Ngày Lâm Tố thẩm vấn Lý Cửu, hắn đã đoán rằng những người này có khả năng bị diệt khẩu, nên lập tức chuyển hắn đi nơi khác, thay thế bằng một tử tù. Quả nhiên, đêm đó nhà giam cháy rực lửa.

Những người còn sống sau lần đánh tráo đó tiếp tục bị Lâm Tố thẩm vấn từng người một. Ngoại trừ những người không chịu khai và bị g.i.ế.c để giữ bí mật, tất cả đều bị đem ra trình diện hôm nay.

Phương pháp thẩm vấn của Lâm Tố cực kỳ sắc sảo và tàn nhẫn, chỉ cần còn sống mà rơi vào tay hắn, mười người thì chín sẽ mở miệng khai ra.

Khương Triều hoàn toàn không ngờ, những quân cờ hắn nghĩ là bỏ đi, giờ lại trở thành lợi thế trong tay Lâm Tố.

Lâm Tố lạnh lùng ra lệnh: “Tự mình nói đi.”

Buổi triều càng về cuối càng giống như một cuộc ép cung.

Nhóm người này, ai nấy ánh mắt đều trống rỗng, sau khi nghe lệnh của Lâm Tố, họ không kiềm được mà run rẩy khai hết mọi việc Khương Triều sắp đặt cho họ vào cung để làm gián điệp.

Những người này đều là tai mắt của Khương Triều, sau khi vào cung, họ phụ trách theo dõi các nữ quan, nữ đế, công chúa và các nhân vật khác trong nội đình, rồi chuyển tin tức cho Khương Triều.

Lâm Tố bắt được Lý Cửu, không chệch một ai, lần lượt lôi ra hết.

Loading...