Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 187
Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:54:05
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:54:05
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
Khương Phất Ngọc mở hai tay, vừa kinh ngạc vừa nhíu mày lại, "Chàng làm gì vậy?"
"A Chiêu... "
Hắn tựa đầu lên vai nàng, khẽ nói, "Kiếp trước A Chiêu c.h.ế.t là do lỗi của ta."
Khương Dao nghiền nát ức gà và tôm luộc, trộn với rau củ thái hạt lựu và hai lòng đỏ trứng gà, trộn đều. Chỉ cần đơn giản vậy là đã có một bữa ăn cho mèo hoàn chỉnh.
Cô đẩy chiếc bát nhỏ về phía chú mèo con, nhẹ nhàng vuốt ve đầu nó và thủ thỉ, "Mau ăn đi nào, Phát Tài ăn nhiều để lớn lên khỏe mạnh, ta còn chờ dạy con nhào lộn nữa đấy."
“Phát Tài” là cái tên mà Khương Dao đặt cho chú mèo con, như một kỷ niệm về giấc mơ làm giàu khi cô còn ở thế giới trước.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Quả nhiên đúng như những lời khuyên từ cộng đồng nuôi mèo, chú mèo nhỏ ngửi qua một cái là mê ngay, lập tức nằm rạp xuống, từ tốn ăn từng miếng, thỉnh thoảng dùng đôi mắt vàng óng ánh ngước nhìn người chủ nhân tốt bụng đã cho nó ăn, tỏ lòng biết ơn.
Khương Dao mỉm cười nhìn chú mèo ăn uống, nhưng chợt nhớ lại chuyện lúc trước, cô không khỏi thở dài nhẹ, động tác vuốt ve mèo con cũng chậm dần.
Từ biểu hiện của Lâm Tố vừa rồi, Khương Dao đoán rằng kiếp trước cô có lẽ đã bị người khác ám hại.
Có lẽ Lâm Tố không hề bị nguy hiểm, cũng không biết viên ngọc bội đã biến mất bằng cách nào, rồi trở thành công cụ uy h.i.ế.p cô vào chỗ chết.
Thực ra, nếu kẻ thù thực sự muốn cô chết, dù Khương Dao không chấp nhận mối đe dọa đó, sợi lụa trắng vẫn sẽ siết chặt cổ cô.
Giá mà cô không kể chuyện này cho Lâm Tố, nhìn thấy biểu hiện tổn thương của ông lúc nãy, chỉ sợ ông sẽ tự trách mình vì cái c.h.ế.t của cô, rồi đi đến một góc nào đó để khóc.
Chú mèo nhỏ dường như cảm nhận được tâm trạng của cô trùng xuống, đang ăn dở thì dừng lại, cọ vào mắt cá chân Khương Dao, bộ lông mềm mại của nó khẽ chạm vào da cô, khiến cô thấy ngưa ngứa.
Khương Dao không nhịn được bật cười, quả nhiên là mèo của Lâm Tố chọn, Phát Tài rất hiểu ý người.
---
"Vi thần bái kiến điện hạ."
Khương Dao nghe thấy tiếng gọi mình từ phía sau, quay đầu lại thì thấy Lý Thanh Gia dẫn người từ cung Cảnh Nghi bước vào.
Từ sau cái c.h.ế.t của Lý Tầm An, Lý Thanh Gia có công lao tố giác, được giữ lại trong cung làm nữ quan.
Vừa để bảo vệ, vừa để giám sát, cô được Khương Phất Ngọc điều đến phục vụ bên cạnh, đúng vào vị trí của Bạch Ân.
"Lý đại nhân?"
Khương Dao đứng dậy, "Người đến đây có chuyện gì sao? Mẫu hoàng tìm ta có việc ư?"
Lý Thanh Gia đáp, "Bệ hạ nói muốn nói chuyện cùng điện hạ. Tối nay nếu điện hạ rảnh, có thể đến cung Cảnh Nghi dùng bữa. Lang quân cũng sẽ có mặt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-187.html.]
Khương Dao đáp, "Ta biết rồi, một lát nữa ta sẽ qua."
Lý Thanh Gia cúi chào Khương Dao, định quay đi, nhưng Khương Dao đã tinh mắt thấy băng gạc trên cổ cô, liền gọi lại.
"Lý đại nhân!"
Lý Thanh Gia quay lại, Khương Dao để lại chú mèo nhỏ, bước nhanh tới, "Lý đại nhân, vết thương trên cổ người đã đỡ hơn chút nào chưa?"
"Vết thương này ư?"
Lý Thanh Gia chạm nhẹ vào cổ, thoáng ngạc nhiên khi thấy Khương Dao bất ngờ quan tâm đến mình, nhưng vẫn cúi đầu đáp, "Đã khá hơn nhiều rồi, thần đa tạ điện hạ đã quan tâm."
Khương Dao quay sang bảo Lâm Xuân, "Mang hộp Ngọc Nhan Cao của ta đến đây."
Rồi cô nói với Lý Thanh Gia, "Lý đại nhân đang ở tuổi thanh xuân tươi đẹp, nếu để lại sẹo trên vết thương thì thật đáng tiếc. Người ta nói cao này có tác dụng trị sẹo rất tốt. Hộp ngọc cao mà ta dùng là do phụ thân đặc biệt tìm đến, có thêm sừng tê giác và các dược liệu giúp da liền lại nhanh chóng, hiệu quả hơn nhiều so với loại của Thái Y viện."
"Phụ thân làm rất nhiều, ta mới chỉ dùng một hộp mà vết thương trên đầu gần như đã khỏi hẳn. Phần còn lại bỏ không cũng chẳng ích gì, mà đại nhân bị thương, ta nghĩ có lẽ người sẽ cần đến nó."
Đối với mọi việc của Khương Dao, Lâm Tố luôn hết lòng chu đáo.
Dù Thái Y viện có sẵn cao dược trị sẹo, nhưng Lâm Tố cho rằng dược liệu của Thái Y viện đã cũ kỹ, hiệu quả không cao nên tự mình sưu tầm những dược liệu quý hơn để bào chế thành thuốc.
Ngọc cao do Lâm Tố làm có hiệu quả rõ rệt. Từ khi vết thương của Khương Dao liền sẹo, cô bôi đều đặn mỗi ngày, vết thương hồi phục rất nhanh.
Vết cắt sâu trên trán giờ đây không cần băng bó, chỉ còn lại một vết hồng nhạt, có mái tóc mỏng che phủ, gần như không thể nhìn thấy dấu vết nào.
Với tiến độ này, chỉ khoảng hai ba ngày nữa, vết thương sẽ hoàn toàn bị da mới che kín.
Lâm Xuân mang ngọc cao đến, Khương Dao dùng hai tay nhận lấy, đưa cho Lý Thanh Gia.
Hộp cao được trang trí tinh xảo bằng châu báu, đủ để hấp dẫn bất kỳ cô gái nào yêu cái đẹp.
Nhưng Lý Thanh Gia nhìn đôi mắt sáng ngời của Khương Dao, lại bối rối không biết có nên nhận hay không.
Nàng và Khương Dao chẳng có quan hệ gì, tại sao Khương Dao lại tặng món quà quý giá như vậy? Nhận cũng không yên tâm.
Nàng do dự một lát, rồi từ chối, "Điện hạ nên giữ lại, vi thần không dám nhận."
"Thứ quý giá đến mấy mà không đến tay người phù hợp thì cũng vô ích. Vết thương trên cổ của đại nhân là do phụ thân ta gây ra. Hộp ngọc cao này xem như là chút đền bù ta thay mặt phụ thân dành cho ngài. Đại nhân không cần nghĩ ngợi nhiều."
Nói rồi, Khương Dao vội vàng nhét hộp thuốc vào tay nàng, rồi lùi lại, không cho nàng cơ hội từ chối.
Cô biết tình cảnh hiện tại của Lý Thanh Gia.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.