Hắn sang với bà v.ú Lưu: "Bà vú, thể xuống bếp xin ít mật ong và hoa cúc khô, pha cho điện hạ ? Điện hạ đang thương, nên uống đậm."
À… cái … Bà v.ú lúng túng , "Trong phủ chỉ tứ công tử dùng mật ong, mà tứ công tử đang ở phòng của phu nhân. Bình thường, mật ong trong bếp đều để dành cho phu nhân, nếu tam công tử cần thì lẽ xin phu nhân ..."
Mối quan hệ giữa Tạ Lan Tu và phu nhân còn xa lạ gì với trong phủ. Người từ viện của xin đồ của phu nhân, đặc biệt là thứ mà tiểu công tử cũng đang dùng, phu nhân quở trách là là may mắn lắm .
Trong lúc hai trò chuyện, Khương Dao kìm sang Tạ Lan Tu.
Khi đến tên của phu nhân, ánh mắt Tạ Lan Tu hiện rõ vẻ thất vọng.
Lần là tại yến tiệc, phu nhân công khai khiển trách Tạ Lan Tu, giờ trong phủ lớn thế , đến cả chút mật ong cũng phép sử dụng.
Đủ , Khương Dao thấy thương !
Bà v.ú Lưu vội vàng tìm cách gỡ rối: "Hay là… sẽ tìm Quốc công gia xin ít mật ong? Hoặc thể dùng mật hoa?"
Khương Dao lập tức giành chén từ tay Tạ Lan Tu, : "Không cần , trời nóng thế , cho mật ong giải khát . Ta cũng chẳng cần uống, cứ mà uống thôi, bà v.ú cần bận tâm chuẩn gì cả. Ta hôm nay chỉ đến để trò chuyện với tam công tử thôi mà."
Khương Dao nhớ, kiếp , mối quan hệ giữa Tạ Lan Tu và cùng hai trai chẳng mấy . Cậu gần như cắt đứt quan hệ với , thiếu chút nữa là đến mức c.h.ế.t cũng gặp.
Người xưa xem trọng chữ hiếu, ân nghĩa sinh dưỡng cao hơn tất cả. Thật khó tưởng tượng, một quân tử hảo trong mắt thiên hạ như Tạ Lan Tu dám bất kính với ruột.
Cha thương, con cái cũng chẳng cần kính trọng, Khương Dao hiểu nỗi lòng của Tạ Lan Tu.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Phu nhân thiên vị các em khác, chỉ lạnh nhạt với Tạ Lan Tu, sự đè nén đó len lỏi từng khía cạnh của cuộc sống , thậm chí ngay cả mật ong dùng để tiếp đãi khách cũng phép.
Chẳng trách dù chìm trong thư viện cả ngày cũng chẳng về nhà. Sống trong một môi trường như thế, thật quá mức ngột ngạt.
Nhớ kiếp , Tạ Lan Tu dù gì, nhưng giữa thời đại đề cao chữ hiếu, dám phá vỡ lễ giáo, đối đầu với , điều đó cho thấy tinh thần tiên tiến đến thế nào.
Khương Dao kéo áo Tạ Lan Tu, dắt xuống chiếu tre bên cửa sổ, : "Lan Tu, đây, kể một bí mật. Huynh nhất định cho ai nhé!"
Tạ Lan Tu vốn định bảo bà v.ú qua cổng phụ chợ mua về, nhưng Khương Dao cho bà lui, đành thuận theo câu chuyện của cô: "A Chiêu ."
Khương Dao ghé sát tai , thần bí thì thầm: "Mẹ cho phép dọn cung Đông Nghi ở, sắp tới còn chuẩn chọn thư đồng với tại thư viện Đông Nghi. Huynh thử đoán xem ai sẽ là bạn học của ?"
Quả thật là bí mật, danh sách bạn học công khai, chỉ vài trong cung Cảnh Nghi là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-198.html.]
Tạ Lan Tu ngạc nhiên, đôi mắt phượng ánh lên vẻ bối rối và thể tin . Cậu chỉ tay , dám chắc: "Ý điện hạ là… ?"
Khương Dao vui vẻ đáp, " . Lan Tu ca ca tài giỏi thế , đương nhiên là sự lựa chọn đầu tiên của . Đông Nghi cung rộng lắm, cạnh thư viện Đông Nghi còn phòng riêng cho các thư đồng. Ta thể bảo dọn cung sống, cần ở đây chịu khổ nữa!"
Tạ Lan Tu ngẩn trong giây lát, cuối cùng mới hiểu ý của Khương Dao.
Hóa cô nhận thấy sự lúng túng của .
Tạ Lan Tu cảm động, giọng khẽ nghẹn : "A Chiêu, thực …"
Khương Dao vỗ nhẹ lên vai , "Ta hiểu mà. Nếu phu nhân thích , thì thích . Huynh cứ đến ở chỗ , mật ong, uống bao nhiêu cũng . Ta còn nuôi một chú mèo nhỏ nữa, , nó còn nhảy lộn ngược đấy!"
"Thật ?"
Nghe đến mèo nhỏ, Tạ Lan Tu bật : "Còn nhảy lộn ngược, đúng là thú vị."
Nghe , Khương Dao tưởng hứng thú, trong lòng thầm cảm ơn chú mèo "Phát Tài" giúp cô kéo dài câu chuyện. Cô liền hào hứng kể hết chuyện cô cho mèo ăn và dạy nó nhảy lộn ngược mấy ngày nay.
Cô cứ kể, ở bên chăm chú lắng .
Tạ Lan Tu bên cửa sổ, chăm chú lắng Khương Dao kể chuyện mèo của cô, biểu cảm bình thản đến mức phần thẫn thờ.
Khương Dao đang kể, bỗng nhận lạc thần.
Cô cho phép ai mất tập trung khi cô , liền đưa tay lên mặt vẫy vẫy: "Lan Tu ca ca? Lan Tu ca ca!"
"Không ", Tạ Lan Tu vội , "Chỉ là nhớ đến vài chuyện cũ."
Khương Dao: "Chuyện gì thế?"
Cậu ngẩn một lát, nhẹ nhàng kể: "Lúc nhỏ, từng nhặt một chú mèo hoang ngoài đường, mang về phủ nuôi, cũng là màu trắng, lẽ trông giống như mèo của A Chiêu. Ta nuôi nó nhiều năm, cho đến khi chín tuổi, cha điều về kinh thành, cũng theo về, khi đó bà đang mang thai . Có chú mèo chạy ngoài và phát hiện, cho rằng nó bẩn, liền bảo đánh c.h.ế.t và ném …"
Giọng bình thản, nhưng u buồn.
Khương Dao như nghẹn, gì.
Kiếp … cô hề những chuyện ?
Nếu , dù EQ thấp đến , cô cũng hiểu tránh nhắc đến mèo mặt lúc .