Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 217
Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:55:46
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi ấy, Khương Phất Ngọc mất đi đứa con duy nhất, tóc bạc trắng chỉ sau một đêm. Trong tiếng hô hoán của cung nhân, nàng chỉ nhìn trân trối vào lưỡi d.a.o cắm vào n.g.ự.c mình, nước mắt rơi như mưa.
Nàng tê tâm liệt phế gào lên với hắn: “Tại sao chàng không g.i.ế.c ta? Tại sao chàng không g.i.ế.c ta đi!”
…
Khương Phất Ngọc cười, nằm xuống bên cạnh, “Chỉ một nhát d.a.o sao đủ?”
“Kiếp này, ta phải bù đắp cho hai cha con 2 người, làm trâu làm ngựa, chẳng phải sao?”
Lâm Tố cũng cười, “Làm trâu làm ngựa thế nào?”
Khương Phất Ngọc bước xuống giường, sờ soạng trên bàn, lôi ra một cuộn lụa vàng, ném thẳng vào mặt hắn.
“Đây chẳng phải là làm trâu làm ngựa sao, chàng có biết ta đã cãi nhau với đám già trong Trung thư tỉnh bao lâu vì thứ này không?”
Lâm Tố lấy cuộn lụa từ mặt mình, soi kỹ dưới ánh đèn.
Hắn sững người.
Đó là thánh chỉ phong hậu, đã có ngự ấn, chỉ còn chờ ngày ban bố.
Cái nóng gay gắt của mùa hè dần dần rút khỏi mặt đất, chẳng bao lâu nữa sẽ đến Lập Thu, cơn gió đầu mùa đã thổi đến Quán Trung.
Khương Phất Ngọc và Lâm Tố bận rộn gần như suốt cả mùa hè, cùng nhau cải tổ triều đình cả trong lẫn ngoài, khiến nơi đây trở nên hoàn toàn mới mẻ.
Khi cung điện mở cửa lại sau thời gian đóng kín, các quan lại mới bừng tỉnh, chợt nhận ra quyền lực trong tay Khương Phất Ngọc đã trở nên vững chắc hơn bao giờ hết.
Khương Phất Ngọc trước đó rõ ràng đã nói sẽ không động đến gia tộc Lý, nhưng sau đó lại “quân bất yếm trá”, bất ngờ tước bỏ hết các vị trí trọng yếu mà gia tộc này nắm giữ, thay thế bằng người của nàng hoặc những quan viên trung thành với quân chủ.
Người nhà họ Lý để giữ mạng đành giả vờ không biết, không dám nhảy nhót trước mặt Khương Phất Ngọc nữa.
Hơn nữa, Khương Phất Ngọc còn mượn cớ dẹp loạn các gián điệp để kiếm cớ, xử lý những quan viên có thành kiến với nàng.
Sau một đợt thanh lọc lớn, nhiều vị trí trong triều bị bỏ trống, người thì được thăng chức, kẻ thì được bổ nhiệm, cơ cấu triều đình đã có sự biến động lớn.
Dưới sự chỉ đạo của nữ đế, còn có một đợt thăng giáng ngầm, phần lớn các quan viên lớn tuổi đều được bố trí vào những chức vị nghe có vẻ cao nhưng thực chất vô nghĩa, không khác gì về hưu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-217.html.]
Những lão thần tự hào đã qua ba triều đại, ngoài kinh nghiệm ra thì chẳng có tài năng gì, nhiệt huyết muốn cống hiến cho nước nhà từ thời trai trẻ cũng đã cạn kiệt từ lâu.
Người già, uy vọng quá cao đối với đế vương luôn là trở ngại. Nếu phải đối đầu thực sự, Khương Phất Ngọc cũng chưa chắc có thể đấu trực diện với họ.
Khương Phất Ngọc nhân cơ hội này để đẩy họ vào những vị trí khuất mắt.
Lại Bộ, Hộ Bộ cùng các cơ quan trọng yếu khác, đại đa số quan chức đều được thay thế bằng những gương mặt trẻ tuổi, đều hừng hực khí thế muốn trở thành trụ cột của đất nước trong tương lai. Khi lên triều, Khương Phất Ngọc ngồi trên ngai vàng nhìn xuống, nhận ra tinh thần và khí thế của triều đình đã khác trước rất nhiều.
Thậm chí, trong cuộc cải tổ triều đình lần này, một số nữ quan có năng lực cũng được tiến cử, nhận chức vụ chính thức, chấm dứt việc họ chỉ được xử lý công việc trong nội cung.
Mọi người đều hiểu rằng, Nam Trần sắp đổi thay.
Nhưng ở thời đại này, bình đẳng nam nữ là điều khó như lên trời.
Khương Phất Ngọc lên ngôi nhờ thiên thời địa lợi nhân hòa, nếu tiên đế là người bình thường, hoặc để lại hoàng tử, hoặc bản thân nàng kém tài đi một chút, quan lại trong triều cũng sẽ không đồng ý để nàng đăng cơ.
Ngay cả khi họ chấp nhận một nữ đế, Khương Phất Ngọc vẫn sẽ bị kiểm soát ở mọi nơi, dù nàng có muốn thúc đẩy bình đẳng nam nữ, thì việc thay đổi hệ thống cũ cũng là điều gần như không thể.
Vì bao đời nay, những người nắm quyền cai trị đều là nam giới, họ ngồi ở vị trí cao, lâu dần đã quen với quyền lợi được xã hội ban cho, không ai muốn nhường phần cho phụ nữ, dù đó có là mẹ, chị em gái, vợ hay con gái của họ.
Họ có thể thừa nhận tài năng của phụ nữ, nhưng chỉ giới hạn trong việc quản lý gia đình, thêu thùa, cầm kỳ thi họa. Một khi liên quan đến học hành, thi cử, triều chính – những lĩnh vực giống với sự nghiệp của nam giới – họ sẽ không muốn để phụ nữ chen chân, chia sẻ lợi ích.
Nếu phụ nữ giỏi hơn họ, họ sẽ mất mặt, sẽ bị chê là “không bằng phụ nữ.”
Vậy nên, họ không cho phụ nữ cơ hội tham gia triều chính.
Người thì nói thẳng thừng: “Phụ nữ không tài mới là có đức,” người thì nói một cách ngọt ngào rằng: “Phụ nữ vốn yếu đuối, nếu vào triều sẽ bị đàn ông ăn tươi nuốt sống, những đóa hoa nên được bảo vệ trong nội cung.”
Họ yên tâm coi phụ nữ như thú cưng, để phụ nữ gắn kết cuộc đời mình với nam giới, từ nhỏ đã dạy dỗ rằng thước đo hạnh phúc của một người phụ nữ là có một người cha tốt, người chồng tốt, sinh con trai giỏi giang. Chỉ khi có nam giới thành đạt, họ mới được hưởng vinh quang, qua đó xóa bỏ mọi con đường khác để họ đạt được thành tựu, để cả đời phụ nữ phụ thuộc vào nam giới, trợ giúp gia tộc để thỏa mãn lòng tự cao của họ.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Cải cách, không phải ngày một ngày hai mà thành.
Người trong triều đình đều là nam giới, một mình nữ đế không thể lay chuyển ngọn núi này.
Vậy thì đành phải mài dũa dần dần, từ từ mà tiến.
Sau khi lên ngôi, Khương Phất Ngọc lập ra Nữ Quan Sở, cho phép các con gái danh gia vọng tộc vào cung làm việc, đảm nhận các chức vụ như Thị ngự, Ký cư quan, làm người gần gũi với thiên tử, giúp nữ đế xử lý công văn.
Triều thần tuy phản đối nhưng cũng phải cắn răng chấp nhận, không ai kịch liệt chống lại.