Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:41:33
Lượt xem: 86

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mười một quyển đầu được đích thân Tạ Bất Khí biên soạn, quyển thứ mười hai tuy nói là do Tạ Lan Tu biên tập, nhưng thực chất là Tạ Lan Tu đã sắp xếp lại các bản thảo cũ của Tạ Bất Khí và biên soạn thành sách dưới sự chỉ dẫn của Tạ Bất Khí.

Nhìn quyển sách này, Khương Dao lại nhớ về nhiều kỷ niệm.

Trong ký ức của Khương Dao, Tạ Lan Tu thường ngồi bên cạnh cô, lặng lẽ đọc đủ loại sách.

Hộp sách mà cậu mang đến gần như có thể chất đầy thư phòng của Khương Dao, từ phong tục dân gian đến huyện chí của các quận, cậu đều xem qua từng quyển, sau đó chọn lọc một phần để sao chép lại, xác minh và biên soạn vào sử ký Nam Trần.

Khi đó Khương Dao thắc mắc, Nam Trần chỉ có hơn trăm năm lịch sử, sách sử bị thất lạc cũng chỉ khoảng sáu mươi năm, trong một năm có mấy sự kiện lớn đâu, việc gì phải nhọc công viết thành mười mấy quyển dài như vậy?

Tạ Lan Tu đã bảo với cô, ghi chép của sử quan không chỉ nên giới hạn ở các sự kiện triều đình, mà còn phải đề cập đến phong tục dân gian, sự thay đổi tình hình dân chúng ở các nơi, các sự kiện lớn của các châu, huyện, phủ, bốn mùa tiết khí, nông dân, thương nhân, v.v... mọi mặt đều phải có... Khương Dao nghe cũng không hiểu nổi, dù sao thì nghe cũng phức tạp.

Khương Dao thầm cảm thán, quả nhiên mỗi người mỗi khác, có người mười hai tuổi đã có thể biên soạn sách sử truyền đời như Tạ Lan Tu; có người mười hai tuổi viết được bài văn dài nhất chỉ có chuyện cảm lạnh và bị bố mẹ cõng đến bệnh viện trong đêm mưa như cô.

...

Khương Dao chờ một lúc, thấy họ nói chuyện gần xong, nhân lúc Khương Phất Ngọc uống trà, cuối cùng cô cũng tìm được cơ hội chen lời, kéo nhẹ tay áo Khương Phất Ngọc.

Cô ngước lên, ánh mắt đầy mong đợi nhìn Khương Phất Ngọc, cố ý tỏ ra rụt rè nói: "Mẫu thân, người không muốn hỏi xem hôm nay A Chiêu học được gì sao?"

Khương Phất Ngọc nhận ra mình vừa rồi mải nói chuyện với các quan chức, bỏ quên Khương Dao, nàng cảm thấy có lỗi, vội cúi xuống, yêu thương xoa đầu nàng: "Đúng vậy, hôm nay là ngày đầu tiên A Chiêu đi học, mẫu thân còn chưa hỏi phu tử đã dạy A Chiêu những gì, vậy A Chiêu có muốn nói cho mẫu thân nghe không?"

Cặp mẹ con hoàng gia này vừa nói chuyện, sự chú ý của mọi người xung quanh đều hướng về phía họ.

Khương Dao không quên mục đích hôm nay đến gặp Khương Phất Ngọc — đuổi Chu Duy Minh đi.

Không chỉ muốn thay đổi, mà còn phải gây chút rắc rối cho ông ta.

Khương Dao ngẩng đầu nói: "Hôm nay phu tử giảng cho con về 'Trịnh Bá Khuất Đoạn Vu Yên.'"

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Thế giới này thời kỳ viễn cổ có lịch sử giống hệt với thời đại mà Khương Dao từng sống trước khi xuyên không, chỉ có điều dường như ở một điểm nào đó trong lịch sử, mọi thứ đã thay đổi, khiến cho lịch sử về sau đi theo một hướng khác, tạo nên hai thế giới song song. Nhưng những sách vở và văn bản cổ truyền từ thời kỳ xa xưa vẫn tương đồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-45.html.]

Khi nghe thấy câu này, Khương Phất Ngọc đã cảm thấy có chút kỳ lạ. Dạy cho một đứa trẻ vừa bắt đầu học chữ, bài học đầu tiên thông thường là những bài dễ hiểu như "Thiên Tự Văn," "Đệ Tử Quy," ai lại đi dạy "Tả Truyện" ngay từ đầu.

Vì vậy nàng hỏi: "A Chiêu có hiểu không?"

Chỉ nghe Khương Dao tiếp tục nói: "Bài văn này kể về câu chuyện của hai anh em. Vương hậu Vũ Khương của Trịnh Vũ Công sinh hai con trai. Con cả kế vị ngôi vua, nhưng Vũ Khương lại thiên vị con thứ, mưu đồ giành ngôi cho con thứ. Kết quả là âm mưu bại lộ, cuối cùng hại c.h.ế.t con trai nhỏ của mình."

"Phu tử nói, tất cả là do Vũ Khương can thiệp vào chuyện triều đình, thân là nữ tử lại xen vào việc triều chính, cuối cùng kết cục mất nhiều hơn được. Là phụ nữ, bà ta nên an phận ở trong hậu cung mới đúng."

Khương Dao giả vờ không nhìn thấy sắc mặt dần đen lại của Khương Phất Ngọc, ngây thơ hỏi tiếp: "Đúng rồi, mẫu thân, 'tẫn kê ti thần' nghĩa là gì?"

Một bầu không khí c.h.ế.t chóc.

Im lặng đến đáng sợ.

Sau khi tiếng nói trong trẻo của Khương Dao vang lên, cả căn phòng trở nên tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Anh Quốc Công cau mày mà không nói gì, vài viên quan trẻ hơn trông có vẻ như ngồi trên đống lửa đống than, lấy tay áo lau mồ hôi.

Khương Phất Ngọc vẫn mỉm cười, nhưng khí chất xung quanh đã thay đổi.

Ai mà không biết, từ khi Khương Phất Ngọc lên ngôi, bốn chữ đó đã trở thành điều cấm kỵ trong cung, không ai dám nhắc đến trước mặt bà chứ.

Tiểu công chúa quả thật gan dạ, không biết sợ hãi, dám thốt ra những lời đó ngay trước mặt Bệ hạ.

Tất cả mọi người cũng hiểu, phu tử dạy công chúa nói ra những lời đó chắc chắn sẽ gặp rắc rối lớn.

Thực ra, Khương Dao có thể dùng cách khéo léo hơn để thay thế Chu Duy Minh, nhưng hôm nay cô quyết định liều mình, dù có thể bị liên lụy và trừng phạt, cô vẫn muốn nói ra.

Dù sao đây cũng là tâm tư của Chu Duy Minh, ông ta giấu kín trong lòng không dám nói, Khương Dao chỉ thuận miệng nói thay thôi. Người này đã có ý đồ không tốt, không muốn trung thành mà cũng không bỏ được chức vị, giữ hắn lại triều đình sớm muộn cũng sẽ là mối nguy.

Từ xưa, nam tôn nữ ti, phụ nữ chỉ ở trong nhà sau, chỉ có hoàng tử mới có thể đăng cơ. Thân phận nữ nhi của Khương Phất Ngọc luôn bị người ta chỉ trích, mặc dù nàng đã dẹp loạn các vương phiên, cân bằng các gia tộc quý tộc trong kinh thành, mạnh hơn rất nhiều so với tiên đế chỉ biết hoang dâm trong hậu cung, nhưng vẫn có vô số người mắng chửi nàng sau lưng, nguyền rủa nàng, chỉ vì nàng là phụ nữ.

Nàng đã g.i.ế.c rất nhiều người mới có thể giữ vững ngai vàng này, khiến thiên hạ công nhận thân phận "Nữ Đế" của nàng.

Loading...