Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:43:36
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Truyền chỉ của trẫm, phủ Trung Dũng Hầu có công hộ giá, ban thưởng, một trăm lượng vàng, mười hộc trân châu dạ minh."

Từ đầu đến cuối, nàng không một chút nghi ngờ về câu nói "con của cố nhân, phong thái của cố nhân".

Khương Dao: Thì ra người để ý đến người thứ ba chỉ có mình ta sao?

Sau khi trở về, Khương Dao lập tức bị các nữ y sĩ của Ngự y viện lột hết y phục và kiểm tra từ đầu đến chân.

Trên người cô không có vết thương nào. Thực tế là cô hoàn toàn không bị thương, thậm chí còn không hề dính một giọt nước.

Nhưng dù như vậy, Ngự y vẫn chẩn đoán cô bị kinh hãi quá mức.

Việc va chạm của thuyền không hề làm cô sợ hãi. Thứ thực sự khiến cô sợ chính là cảnh Lâm Tố nhảy xuống nước ngay trước mắt mình.

Khi Lâm Tố trở về, nỗi lo lắng này của cô cũng được giải tỏa.

Ngự y kê cho cô một liều thuốc an thần, đốt thêm hương liệu giúp dễ ngủ. Sau khi bỏ xuống được lo lắng, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Khương Phất Ngọc và Lâm Tố trông chừng cô uống thuốc, đến khi cô ngủ say mới rời đi.

Sau khi cô ngủ, cung Cảnh Nghi đèn đuốc sáng trưng suốt đêm.

Khương Phất Ngọc ngồi trong thư phòng, lắng nghe người phía dưới báo cáo mọi chuyện đã xảy ra trên hồ Sùng Hồ hôm nay.

Nàng không ngờ rằng Lâm Tố chỉ đưa Khương Dao ra ngoài nửa ngày mà đã xảy ra sự việc như vậy.

Từng tốp người lần lượt báo cáo xong, Khương Phất Ngọc bực bội xua tay.

Ám vệ sau khi cứu hết người trên hồ đã tiến hành tìm kiếm, kết quả là tìm cả đêm nhưng chẳng phát hiện được gì.

Khương Phất Ngọc xoa xoa hai đầu lông mày, cố gắng bình tĩnh lại, nói: "Lúc sự việc xảy ra, ám vệ đều vội cứu người, khó mà phân tâm. Cho dù có lưu lại dấu vết gì, cũng đã bị người ta xóa sạch, không thể kiểm tra được nữa."

Lâm Tố đang ngẩn ngơ, nghe Khương Phất Ngọc nói chuyện mới giật mình tỉnh lại, cúi đầu đáp: "Sinh mệnh con người là quan trọng nhất."

Khương Phất Ngọc cảm nhận được tâm tình của hắn đang đi xuống.

Thực ra, từ khi hồi cung đến giờ, hắn luôn ở trong trạng thái thần hồn tiêu tán.

Nàng không cần hắn nói cũng đoán được, hắn chắc hẳn vẫn còn đang nghĩ về Khương Dao.

Hôm nay Khương Dao bị một phen hoảng hồn.

Lâm Tố đưa nàng ra ngoài cung, dẫn nàng đi du thuyền, bây giờ xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn trong lòng Lâm Tố sẽ không dễ chịu.

May mà Khương Dao không bị ảnh hưởng gì nghiêm trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-71.html.]

Khương Phất Ngọc hỏi: "Có ai vô tội bị thương không?"

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

"Những người có mặt, ngoại trừ một ca nữ tên là Vân Nương bị đuối nước, không có ai bị thương vong. Những người rơi xuống nước đã được đưa về nhà và nhận được đền bù, không có ai vô tội bị thương."

Khương Phất Ngọc khẽ nhíu mày, "Vân Nương chính là người đã lao lên mũi thuyền, hô lớn yêu hồ làm hại người rồi nhảy xuống nước, phải không?"

Lâm Tố cúi đầu, "Đúng vậy."

Thảo nào hắn nói không có ai vô tội bị thương, vị Vân Nương này cũng chẳng phải người vô tội.

Ngón trỏ của Khương Phất Ngọc gõ nhịp lên mặt bàn.

Yêu hồ... lại là yêu hồ…

"Mấy ngày trước, trong kinh thành vừa mới náo loạn chuyện ‘yêu hồ’, đã xử lý một lần rồi, xem ra vẫn chưa xong, con yêu hồ này vẫn còn lẩn trốn trong kinh thành, không thể cứ đuổi đi được nữa, phải bắt giữ nó mới yên tâm."

Trước đó, khi vừa đưa mọi người hồi cung, Khương Phất Ngọc đã gặp được buổi kể chuyện về "yêu hồ" tại quán trà ở Nam Thị.

Khi đó, nàng lập tức bảo Lưu Phù dẫn binh lục soát toàn bộ quán trà, nhà hàng trong thành, lôi hết những kể lan truyền lời đồn về yêu hồ vào ngục, tra tấn ép cung một phen.

Những người này miệng lưỡi cứng rắn, đều nói chỉ nghe từ sách cổ truyền miệng mà thôi, ngoài ra không tiết lộ thêm bất kỳ điều gì.

Sau đó, lời đồn về “yêu hồ mị chủ” dưới sự đàn áp mạnh mẽ cũng nhanh chóng lắng xuống, Khương Phất Ngọc cũng không tiếp tục truy cứu nữa.

Nếu đối phương chịu bỏ qua, thì chuyện này đến đây là kết thúc.

Không ngờ rằng, chỉ mới yên ổn chưa được bao lâu, đối phương lại đổi một cách khác, một lần nữa quay lại gây rối.

Khương Phất Ngọc nhìn Lâm Tố: "Chàng có tin không, trong vài ngày tới, tin đồn về hồ ly tinh sẽ lại lan truyền khắp Kinh thành, không những thế còn mãnh liệt hơn trước?"

Trước đây các tiên sinh kể chuyện chỉ nói suông, mọi người nghe chỉ để vui. Trước những truyền thuyết từ dã sử, ai cũng sẽ giữ tâm thế bán tín bán nghi.

Nhưng hôm nay, chuyện thực sự đã xảy ra trên hồ Sùng Hồ. Thời điểm 2 thuyền hoa va vào nhau, chúng không xa bờ là bao, cảnh Vân Nương xé toạc áo, lộ ra ba vết xước m.á.u như bị móng vuốt động vật cào qua, tất cả mọi người trên thuyền và trên bờ đều nhìn thấy rõ.

Cảnh tượng điên cuồng của nàng ấy, ai nhìn mà không thốt lên rằng nàng ta bị hồ ly tinh nhập chứ?

Khi những truyền thuyết mơ hồ trở thành hiện thực, mọi người không rõ chân tướng sẽ bắt đầu nghĩ đến những thứ thần thần quỷ quỷ, chỉ sợ rằng không bao lâu nữa, Kinh thành sẽ đầy rẫy lời đồn về việc hồ ly tinh giáng thế, gây họa cho dân chúng.

Lâm Tố cúi mắt, không nói gì.

Khương Phất Ngọc lặng lẽ nhìn hắn, lấy ra một tấm lụa vàng, trải lên bàn.

Đó là chiếu chỉ đã soạn sẵn, trên đó đã viết rõ Lâm thị ôn lương hiền thục, phong làm nhất quốc quân hậu, chỉ thiếu ấn ngọc đóng dấu là có thể ban bố.

"Đừng coi thường sức mạnh của tin đồn.". Khương Phất Ngọc nhìn chăm chú vào Lâm Tố, "Chàng có biết có bao nhiêu người phản đối chàng không? Chiếu thư này ta đã soạn sẵn, chỉ đợi thời cơ thích hợp để công bố. Nếu tin đồn nổi lên, văn tự này không biết sẽ phải đợi đến bao giờ mới được tuyên bố trước thiên hạ."

Lâm Tố chỉ liếc qua một cái, có vẻ không mấy quan tâm, "Ta biết."

Khương Phất Ngọc lại day trán.

Loading...