CHÂM ĐẦU CON - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-10-26 16:27:08
Lượt xem: 688

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 2:

 

Ba đưa mấy con thỏ cho , bảo mang ướp muối treo lên phơi.

 

theo từ lúc nào…

 

“Đưa cho một con.”

 

Bà giật lấy con thỏ trong tay , ánh mắt hung dữ, thấp giọng đe dọa:

 

“Đừng với bà nội mày với ba mày .”

 

Vẻ mặt của bà lúc đó… kỳ lạ lắm.

 

dám hỏi, chỉ nghĩ chắc là do bà đang m.a.n.g t.h.a.i nên tính khí thất thường.

 

càng về , bụng to nhanh.

 

Dù chỉ mới hai tháng hơn mà bụng phình lên như sắp sinh.

 

Bà vén áo lên, kéo tay đặt lên bụng , hỏi đầy mong chờ:

 

“Con sờ xem, em trai con lớn ?”

 

Bụng bà căng phồng đến biến dạng, to lên một cách bất thường.

 

Tay chạm lên mà cảm giác như chỉ cách đứa bé trong bụng một lớp da mỏng, mỏng đến rợn .

 

Mẹ thì hề nhận gì cả, vẫn hớn hở vuốt ve cái bụng căng tròn , miệng thì khe khẽ hát ru cho đứa con trai chào đời.

 

Lúc ngoài sân bỗng vang lên tiếng bà nội c.h.ử.i rủa:

 

“Đứa khốn kiếp nào dám ăn trộm gà của bà đây!”

 

cúi đầu, vô tình thấy mấy vệt m.á.u ga giường của , ở gầm giường thậm chí còn lẫn một nhúm lông tơ.

 

Mẹ liếc một cái, ánh đó khiến lạnh buốt sống lưng.

 

lập tức , dám thêm.

 

“An An, kiếm cho chút gì ăn , đói lắm .”

 

Bà nắm lấy tay , giọng khàn khàn.

 

Bàn tay gầy nhẳng, xương cốt nhô , mạch m.á.u nổi lên ngoằn ngoèo như đang đám giun bò da.

 

Mọi thứ cứ như thể những thừ bà ăn đều đứa em trai trong bụng hút sạch hết .

 

 

Sau khi em gái c.h.ế.t, việc giặt giũ trong nhà liền giao hết cho .

 

Khi đang ôm chậu quần áo bờ sông thì bắt gặp dì Lý cũng đang ở đó chuyện gì với bà mai trong làng.

 

bà mai bà mai bình thường, bà chuyên mai mối cho c.h.ế.t, chính xác hơn là bà chuyên lo chuyện âm hôn.

 

Dì Lý khẽ buồn, lắc đầu từ chối việc bà mai gả một cô gái c.h.ế.t cho con trai mất của dì.

 

“Haizz, cũng là một đứa nhỏ khổ mệnh… Chôn cất cho nó đàng hoàng , chi phí để lo.”

 

Dì Lý móc trong túi mấy tờ tiền đỏ, nhét tay bà mai.

 

Vừa , dì Lý thấy .

 

Khuôn mặt bà thoáng ngạc nhiên hiện lên niềm vui mừng.

 

Dì sải bước đến, mật véo nhẹ má , lấy mấy miếng bánh ngọt, đưa cho:

 

“An An, lâu lắm gặp con.”

 

Trong mắt , dì Lý là nhất đời .

 

Khi còn nhỏ, còn thường lén chạy sang nhà dì chơi.

 

Dì dạy nhận mặt chữ, cho sách, lấy đủ loại bánh kẹo cho ăn.

 

Dì cũng là bản lĩnh.

 

Nghe chỉ cần một bát cơm trắng, dì thể đoán cát hung, họa phúc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cham-dau-con/chuong-2.html.]

Trước , nhà dì ăn lớn, khi con trai mất, dì bỏ hết, chỉ chuyên việc thiện là để tích đức cho con.

 

“Nhà con dạo chuyện gì ?”

 

Dì Lý bỗng nghiêm mặt hỏi.

 

đem bộ chuyện của em gái và những việc kỳ quái mấy ngày nay kể hết cho dì .

 

Dì thở dài liên tục:

 

“Tội nghiệt… thật là tội nghiệt! Đứa con gái ngoan thế mà đối xử như , uổng quá…”

 

“Thỏ chặn đường ắt đại họa.”

 

“Còn cái thai của con… đơn giản .”

 

Dì hạ giọng, trầm ngâm :

 

“Dì đoán chắc là em gái con đầu thai bụng con .”

 

“Cái thai mang sát khí nặng lắm, coi chừng… nó sẽ hại cả nhà con đấy.”

 

Dì đưa về nhà dì, bày hai cái bát một bát cơm trắng, một bát nước trong.

 

nghiêm chỉnh, đặt tay cơm, nắm một nắm tung nước.

 

Một phần gạo nổi lên mặt nước, phần còn lắng xuống, tản loạn đáy bát.

 

Thấy sắc mặt dì dần sa sầm.

 

Dì kéo tay , vén ống tay áo lên, kỹ chiếc ngọc bài đeo ở cổ tay .

 

Rồi giọng dì trở nên nghiêm trọng:

 

“Em gái con hóa thành hung sát . Nửa tháng nữa là đến ngày nó hồi sát.”

 

“Đêm đó, con trốn thật kỹ. Không với ai, tin ai. Chỉ khi nào tiếng gà gáy, mới ngoài.”

 

“Và nhất định đeo miếng ngọc , tuyệt đối tháo xuống. Đến lúc nguy hiểm, nó sẽ cứu con một mạng.”

 

mà sống lưng lạnh toát, những chuyện kỳ dị mấy ngày qua rốt cuộc lời giải thích.

 

Nhìn khuôn mặt đầy lo lắng của dì Lý, mũi cay xè.

 

thầm nghĩ giá mà là con của dì thì mấy.

 

Trời sụp tối, từ nhà dì Lý trở về.

 

Chưa đến cổng thấy sân nhà đông nghịt , ai nấy xì xào bàn tán.

 

“Vợ thằng Giang sinh .”

 

“Mới hai tháng mà sinh ?”

 

“Hai tháng gì, cái bụng bả còn tưởng tám chín tháng chứ!”

 

“Nghe nhà họ rước thứ dơ dáy sạch sẽ gì về đó.”

 

 

Bà đỡ mặt cắt còn giọt máu, lăn bò từ trong phòng .

 

Người thì xúm níu tay áo bà hỏi dồn dập.

 

sợ đến mức ướt đẫm cả quần, vung tay hất họ cắm đầu bỏ chạy.

 

Ba mặt sầm sì, quát mắng giải tán đám đông.

 

Cuối cùng chỉ còn một hòa thượng sáu vết sẹo giới nhà lâu mới bỏ .

 

Ông ăn mặc kỳ quái, ông mặc một chiếc áo cà sa vàng, khoác thêm một chiếc áo đạo bào màu xanh, tay trái thì cầm bát vàng, bên hông còn đeo theo cây phất trần.

 

Nhìn giống hòa thượng giống đạo sĩ cứ trông như một kẻ điên.

 

Thấy , ông cũng đầu , chắp tay khẽ cúi chào.

 

“An An, mau trong!” – ba gọi lớn.

 

Vừa bước qua cửa, cảnh tượng mắt khiến sững sờ đến c.h.ế.t lặng.

 

Mẹ … sinh .

Loading...