CHÂM ĐẦU CON - CHƯƠNG 3
Cập nhật lúc: 2025-10-26 16:27:27
Lượt xem: 665
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw
Cập nhật lúc: 2025-10-26 16:27:27
Lượt xem: 665
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw
Chương 3:
Mới m.a.n.g t.h.a.i ba tháng, mà sinh một khối thịt động đậy.
Khối thịt bốc mùi tanh tưởi, uốn éo như giòi, trườn bò đất để vệt chất lỏng đen đỏ đặc quánh.
Mẹ sinh xong, yếu đến nỗi run rẩy, vẫn cố gắng bò dậy ngã sụp xuống đất, trong mắt tràn đầy vẻ điên dại.
“Con trai ngoan của … con trai ngoan của ơi…”
Bà ôm khối thịt ghê rợn hôn lấy hôn để, giơ lên cho ba xem, giọng đứt quãng:
“Anh xem… con trai của chúng kìa… đáng yêu bao… Em vẫn còn ích… đừng bỏ em…”
Bà nội sợ đến mức lùi mấy bước liền, tay đập n.g.ự.c thình thịch, thở hổn hển chửi:
“Đồ c.h.ế.t tiệt! Ăn hết bao nhiêu đồ ngon của tao, cuối cùng sinh một thứ quỷ quái thế !”
“Ôi trời ơi, mười sáu quả bí đỏ của tao, phí hết !”
Mẹ m.a.n.g t.h.a.i hai tháng mà ăn hết mười sáu quả bí đỏ của bà nội.
Ba thì cầm lấy cây gậy, hất khối thịt lên đập mạnh xuống đất, đ.á.n.h liên tiếp mấy .
Sau vài đập nó còn cử động nữa nhưng mùi tanh trong phòng vẫn tan.
Không là ảo giác … nhưng như thấy thấp thoáng khuôn mặt của em gái hiện trong khối thịt đó.
Sau khi sinh khối thịt quái dị , bắt đầu suy sụp hẳn.
Bà liệt giường hơn mười ngày, thở nhiều hơn hít , yếu đến mức như chỉ còn đó chờ c.h.ế.t.
Mỗi ngày, bà chỉ đút cho một bát cháo loãng.
Cái bụng vốn từng căng phồng nay xẹp xuống, da bụng chảy nhão như bong bóng xì , lùng thùng vắt qua eo, thể co .
Hai mắt bà trừng trừng mở to, tròng trắng đầy tơ m.á.u đỏ ngầu.
Bà nắm chặt lấy tay , thở run rẩy, giọng khàn khàn hỏi:
“Con ơi… sắp c.h.ế.t ?”
“Không … thể c.h.ế.t … còn về nhà mà…”
“Con với ba và bà nội … với họ là vẫn còn ích… vẫn thể sinh cho họ con trai…”
chợt nhớ buổi sáng, trong bữa cơm bà nội với ba rằng giờ vô dụng , ăn bao nhiêu cũng phí, sớm tìm vợ mới để sinh cháu đích tôn.
cúi xuống sát tai bà, khẽ :
“Mẹ … về nữa .”
Nghe xong, bà bật , giống như một đứa trẻ, miệng cứ gọi ngừng:
“Mẹ ơi cứu con… ơi…”
Đêm đó, em gái cũng từng kêu ơi lâu, khi tắt thở.
Đêm nay… chính là ngày em hồi sát, ngày mà hồn nó báo oán.
chuẩn sẵn đồ đạc, định trốn một đêm.
Vừa bước khỏi phòng , thấy bà nội đang đập cửa điên cuồng, gào:
“Con ơi, con bỏ ! Mẹ là thương con nhất mà!”
“Sao con khóa cửa? Hôm nay là ngày con nhỏ c.h.ế.t về đó!”
“Mẹ sẽ c.h.ế.t mất con ơi, con ơi mở cửa !”
Họ… từ đầu hôm nay là ngày em trở về ?
kịp nghĩ nhiều, bầu trời ngày càng sẫm , c.ắ.n răng lách qua bà nội chui nhà kho chứa củi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cham-dau-con/chuong-3.html.]
Màn đêm nhanh chóng buông xuống, trời hôm nay đen đặc như mực, thể là đặc quánh đến nghẹt thở.
Cơn gió lạnh từ khe cửa lùa , thổi qua da khiến rùng .
Mi mắt nặng trĩu, đầu óc cũng dần nặng theo cho đến khi một tràng quái dị vang lên, xé tan cơn buồn ngủ.
Rồi tiếp theo là tiếng vật nặng rơi xuống đất, cùng tiếng gào thét chói tai.
rõ tiếng bà lăn lộn sàn va đổ một đống đồ vật.
Giữa những âm thanh hỗn loạn đó, còn tiếng bà nội lóc van nài, run rẩy cầu xin cho mạng sống của .
Không bao lâu trôi qua, âm thanh đều biến mất chỉ còn tiếng khanh khách của em gái .
Giọng nó mềm như tơ, mang theo chút hờn dỗi, rít lên mà rợn :
“Mọi chị với ba ở ? Em gọi em trai đến , mang đến cho họ xem nè~.”
Giọng nó bỗng trở nên kéo dài, méo mó, vương lạnh như gió âm thổi qua.
Không ai đáp .
nín thở, tim đập thình thịch đến đau cả ngực.
Một lúc lâu, bên ngoài im lặng đến đáng sợ.
tưởng chuyện qua, thả lỏng thì…
“Cộp! Cộp!”
Tiếng gõ cửa vang lên đột ngột, mạnh và dồn dập.
“Chị ơi, chị ở trong đó ? Mau mở cửa ~ Em mang em trai đến , chị xem ~ Nó đáng yêu lắm đó~”
Tiếng đập cửa chuyển sang “rầm! rầm!” mỗi lúc một mạnh, bụi bay mù mịt, cánh cửa rung lên như sắp vỡ tung.
Giọng em bỗng vút cao, the thé, chói tai, như tiếng kim loại cào thủy tinh.
toát mồ hôi lạnh, c.ắ.n chặt môi, cố nín thở, cố để phát dù chỉ một tiếng động.
Nó đập cửa thật lâu.
Đến lúc bắt đầu lo cánh cửa chẳng chịu nổi nữa, bên ngoài bỗng lặng im trở còn một âm thanh.
rón rén ngẩng đầu về phía cửa.
Qua khe cửa sổ, một tia sáng trắng yếu ớt lọt .
Trời sáng …
thở phào, nhưng vẫn dám ngay.
Vì cẩn thận, chui sâu hơn đống củi, nấp thêm một lúc lâu nữa.
Khi bước , tay chân run lẩy bẩy, mềm nhũn như bông, vịn tường mới đủ sức mở cửa.
Cánh cửa hé “két”
“Hì hì~ Em ngay là chị trốn ở đây mà.”
Ánh sáng bên ngoài vụt tắt.
Bên ngoài là buổi sáng nữa mà vẫn là đêm đen đặc quánh và ở ngay mặt là khuôn mặt mục rữa của em gái.
sợ đến mức ngất xỉu tại chỗ.
Có lẽ là vì em gái vẫn còn sót chút nhân tính, nên nó hại .
Ba tới trưa ngày thứ ba mới về.
Mặt trời gay gắt như thiêu đốt, mồ hôi ông túa ướt đẫm lưng áo, tay kéo theo ba cỗ quan tài nhưng cuối cùng chỉ một cỗ là dùng đến.
Mẹ c.h.ế.t.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.