CHÂM ĐẦU CON - CHƯƠNG 4

Cập nhật lúc: 2025-10-26 16:27:42
Lượt xem: 640

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 4:

 

Xác bà biến dạng đến khôn tả, chẳng còn chút hình .

 

Không hiểu bà nội vẫn sống sót, nhưng tính tình đổi hẳn, trở nên kỳ lạ bất thường.

 

Vừa thấy ba, bà vung gậy đập thẳng đầu ông miệng thì c.h.ử.i ngớt:

 

“Đồ súc sinh vô lương tâm! Ngay cả ruột mà mày cũng hại ?”

 

“Chỉ vì lấy lòng con góa phụ ở đầu làng mà chuyện thất đức như hả?”

 

“Thấy tao già , còn ích gì nữa, nên thừa cơ vứt bỏ tao chứ gì?”

 

“Đồ trời đánh! Sau mày con trai, nó cũng sẽ đối xử với mày y như thế! Rồi mày sẽ chịu báo ứng thôi!”

 

Càng bà càng giận, bà c.h.ử.i đuổi đ.á.n.h ba khắp sân.

 

Ba ôm đầu chạy trốn, đ.á.n.h đến mức mặt mũi tím bầm.

 

Cuối cùng, ông chịu nổi nữa, giật lấy cây gậy trong tay bà nội, bẻ đôi, quát to:

 

“Đủ ! Tao là tao cố ý! Tao tưởng là bà c.h.ế.t nên mới !”

 

Bà nội thở dốc, n.g.ự.c phập phồng dữ dội, gân xanh nổi khắp trán.

 

Bà tức giận đến run , xông bếp vớ hai con d.a.o c.h.é.m loạn lên:

 

“Hôm nay tao c.h.é.m c.h.ế.t cái thằng bất hiếu như mày, đồ rùa con! Mày dám cãi lời tao hả?!”

 

Thấy d.a.o trong tay bà, ba bản năng lùi hai bước, nhưng trong mắt ông lóe lên tia dữ tợn, ông đoạt lấy d.a.o từ tay bà, định đ.â.m .

 

Ngay lúc ,

 

“Thiện tai, thí chủ, chớ manh động.”

 

Một vật dài như gậy vút qua, đ.á.n.h mạnh cổ tay ông.

 

Ba rên lên một tiếng đau đớn, d.a.o rơi xuống đất.

 

Người tay chính là vị hòa thượng điên hôm nọ, từng nhà giữa đám đông.

 

Ông bước chậm rãi về phía chúng , ánh mắt sâu như hồ đen.

 

Giọng ông khàn khàn, vang lên đều đặn:

 

“Ba ngày , bần tăng thấy giữa hàng chân mày của thí chủ và nhà quấn quanh một luồng khí đen, rõ ràng là tà vật quấn lấy.”

 

đây là nghiệp duyên của nhà thí chủ, bần tăng vốn nên xen .”

 

“Hôm nay bần tăng vốn định rời khỏi nơi , nào ngờ một tảng đá núi chắn đường đành

 

“A Di Đà Phật. Bần tăng vốn định xen chuyện nhân quả của nhà thí chủ, nhưng nay vô tình cuốn , chắc là Bồ Tát nỡ nhà các vị chịu nạn, nên mới sắp đặt để bần tăng nơi đây.”

 

Bà nội thế thì chua ngoa mắng to:

 

“Hòa thượng gì mà ăn mặc lôi thôi lếch thếch thế ? Nhìn thôi là đàng hoàng, chắc tới dò tiền chứ gì?”

 

Ba rụt rè vò tay, cất giọng do dự hỏi:

 

“Đại sư… trả công ?”

 

Nghe hòa thượng cần tiền, ông lập tức quỳ sụp xuống ôm lấy chân, gào lên:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cham-dau-con/chuong-4.html.]

“Đại sư cứu mạng! Xin đại sư cứu mạng!”

 

Khi bà nội còn đang bên cạnh c.h.ử.i bới, hòa thượng liền vòng quanh bà một vòng, lấy một cành đào nhỏ, bện thành vòng tay, đeo cổ tay bà.

 

Chiếc vòng lỏng lẻo, đung đưa, qua là chắc chắn.

 

đeo bà nội liền trợn mắt một cái, ngã vật xuống đất, ngất xỉu.

 

Hòa thượng chắp tay niệm Phật, bình thản :

 

“Lão phu nhân là sát khí xâm , nên tâm tính mới trở nên hung hăng, nóng nảy. Chờ khi hung sát diệt trừ, bà tự khắc sẽ trở bình thường.”

 

Ba liền hiểu lệch , nghĩ rằng bà nội oán linh nhập, thế là lẩm bẩm:

 

“Nếu thì… c.h.é.m c.h.ế.t cho xong, như sẽ chắc ăn hơn.”

 

Hòa thượng tức khắc quát cho một trận, dạy dỗ đến khi ông cúi gằm mặt.

 

dìu bà nội về phòng, lúc trở thì thấy vị hòa thượng đang vòng quanh sân , bước chân chậm rãi, ánh mắt như đang dò xét thứ gì.

 

Thấy , ông sang, gần, ánh mắt nghi hoặc, giọng trầm trầm:

 

“Con gái , con đeo linh bài của c.h.ế.t?”

 

“Thứ thể tùy tiện mang nếu đeo đủ ngày, là sẽ gả cho đó đấy.”

 

Ông chỉ miếng ngọc giấu trong ống tay áo, tiếp giọng lạnh dần:

 

“Con thấy lạ ? Hôm qua con trốn kỹ đến , mà em gái con vẫn tìm thấy, nó chính là theo miếng ngọc mà tới đấy.”

 

lời hòa thượng mà toát hết mồ hôi lạnh, trong lòng vẫn nỡ tin dì Lý hại .

 

Ba theo lời hòa thượng tìm xác em gái. Họ treo t.h.i t.h.ể em lên xà nhà, dùng như một vật để trừ tà.

 

Xác em gió thổi lay lắt, như sắp rã bất cứ lúc nào.

 

Hòa thượng sai chợ mua vỏ ốc khô, một con gà trống sống và da rắn.

 

dám chần chừ, tấp nập chạy hết chỗ chỗ mới mua đủ.

 

Ông còn hỏi chúng ngày giờ sinh và đôi giày mang.

 

Nhân lúc ba lấy giày, lén hỏi ông: “Thầy ơi… hầy định g.i.ế.c em ?”

 

cuống kể hết nỗi tủi nhục của em, van xin ông đừng để cho nó yên mà đầu thai.

 

Hòa thượng thở dài, xoa đầu :

 

“Con gái , đừng vướng những ý nghĩ thương xót . Con buông tha cho nó, nhưng nó buông tha cho con . Nếu sớm trừ, tới ba ngày, nhà con sẽ chìm trong sinh tử.”

 

“Người thành hung sát thì tâm tính khác hẳn lúc sống.”

 

Thấy ba xách giày về, đành im lặng.

 

Hòa thượng sẽ dùng ba ngọn lửa chúng để khắc chế cái sát khí của em.

 

nỡ hại em, nên đành theo lời hòa thượng một cách miễn cưỡng.

 

cố ý đưa cho ông ngày giờ sinh của , mà là một ngày giờ tình cờ thấy trong phòng, đưa đôi giày của vì của .

 

Ba vốn chẳng bao giờ để ý mấy chuyện như , nên hề nhận ngày giờ sinh là giả.

 

Hòa thượng lấy da rắn quấn chặt quanh đôi giày của chúng , đập vụn vỏ ốc khô.

 

Ông bóp cổ một con gà, rạch cổ để cho m.á.u chảy, thả nó .

Loading...