CHÂM ĐẦU CON - CHƯƠNG 5

Cập nhật lúc: 2025-10-26 16:27:58
Lượt xem: 544

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gARX6rSHn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 5:

 

Con gà khập khiễng chập mạch mấy bước ngã gục.

 

nó cứ về hướng khác, hướng về nhà chúng .

 

Ông nhiều như .

 

Đến thứ năm, khi con gà đổ xuống đúng hướng, ông mới chịu dừng.

 

Hòa thượng lau mồ hôi bằng ống tay áo, vẻ mặt phấn chấn hơn cả chúng , dặn dò:

 

“Hai ngày bần tăng sẽ thăm.”

 

“Hãy nhớ kỹ ba điều.”

 

“Một, tuyệt đối gỡ xác xuống.”

 

“Hai, trời tối lập tức về nhà.”

 

“Ba, kể phương pháp trừ tà hôm nay cho bất kỳ ai.”

 

Nói xong, hòa thượng rời , ba cũng trở về phòng .

 

thì thấp thỏm lo sợ phòng ngủ.

 

Vừa xuống, nhắm mắt , bao nhiêu chuyện hỗn loạn dạo gần đây cứ hiện lên rối tung trong đầu, thế mà mơ màng lúc nào .

 

Khi tỉnh dậy, vô bếp tự xào cho một bát cơm, còn hào phóng cho hẳn năm quả trứng .

 

Kéo một cái ghế nhỏ sân, ăn.

 

Mùi thơm lan , bà nội thò đầu qua cửa sổ, đôi mắt đục ngầu tham lam chằm chằm bát cơm trong tay :

 

“Cháu ngoan, cho bà ăn một miếng .”

 

thèm đáp.

 

“Cháu ngoan” hai chữ đó là đầu tiên từ miệng bà, bà xưa nay chỉ gọi là đồ đẻ lỗ vốn mà thôi.

 

Bà nuốt nước bọt ừng ực, năn nỉ:

 

“Cho bà một miếng , bà cho cháu một bí mật.”

 

“Bí mật?” - thoáng tò mò, bèn gần, đưa cho bà một miếng cơm qua khe cửa sổ.

 

Ai ngờ hình còng gập của bà bỗng dựng thẳng dậy, đôi mắt lóe lên tia dữ tợn, há miệng c.ắ.n chặt lấy đôi đũa của !

 

giật buông tay, bà thì ngã lăn xuống đất, lăn mấy vòng liền chồm dậy ngay, bày bộ dạng giống với già bệnh.

 

Bà bấu lấy khung cửa sổ, gào lên:

 

“Nhanh! Nhanh! Cho bà thêm một miếng nữa!”

 

ôm chặt bát cơm, lùi một bước, hất cằm hiệu:

 

“Nói cái bí mật đó .”

 

Bà nở nụ khiến rợn gáy, giọng khàn khàn:

 

“Mày tưởng con mụ họ Lý đó là ?”

 

“Hừ, con mụ đó xa tận xương tủy đấy. Mày nó từng nghề gì ?”

 

“Mẹ mày chính là do nó bán cho tao đấy.”

 

Bà nghiến răng, mắt đỏ ngầu tiếp qua kẽ răng:

 

“Con trai nó c.h.ế.t là do quả báo của bao nhiêu việc thất đức mà nó .”

 

Bà nội xong, bắt đầu phát điên, múa may khanh khách, trông hệt như còn kiểm soát chính .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cham-dau-con/chuong-5.html.]

Chiếc vòng gỗ đào mà hôm qua hòa thượng đeo tay bà biến mất.

 

dám gần nữa, ném bát cơm qua khe cửa vội vàng bỏ .

 

Dù trong lòng tin những gì hòa thượng và bà nội , nhưng lời của họ vẫn khiến bất an.

 

ở nhà, bèn ngoài lang thang quanh làng.

 

Chưa bao xa, nắm chặt lấy cánh tay .

 

Là dì Lý.

 

Bà kéo , soi xét từ đầu đến chân, đến khi chắc chắn thương mới thở phào, :

 

“An An, con c.h.ế.t ? Dì tính oán linh sẽ g.i.ế.c sạch cả nhà con mới chịu yên.”

 

“Con mau đến phòng thờ Phật ở nhà dì, trốn vài ngày .”

 

xong liền tóm chặt lấy tay bằng hai bàn tay gầy khẳng khiu, móng tay thì cứng như vuốt chim, kéo .

 

vùng vẫy mãi thoát, theo phản xạ dùng hết sức đẩy mạnh, khiến dì loạng choạng suýt ngã.

 

Dì Lý vững , nhíu chặt mày, ánh mắt nghi hoặc , như đang đợi một lời giải thích.

 

l.i.ế.m đôi môi khô nứt, cố gắng giữ bình tĩnh, nhỏ:

 

“Không… cần ạ. Con trốn kiếp nạn , chắc nữa.”

 

“Thật đấy… cần phiền dì nữa .”

 

Sắc mặt dì Lý chợt sa sầm, vẻ hiền từ thường ngày biến mất hẳn.

 

Giọng bà trở nên lạnh ngắt:

 

“Con gặp ai ? Người gì với con ?”

 

Dáng vẻ của dì lúc khiến dựng tóc gáy.

 

định lùi để tránh, nhưng bà vươn tay chộp lấy tay một nữa, lực mạnh đến mức xương cổ tay đau điếng.

 

“Không ạ.”

 

nhớ đến lời hòa thượng dặn, nhớ đến những điều và bà nội , nên dám nhắc tới chuyện hòa thượng đến nhà.

 

Dì Lý hình như nhận sự sợ hãi và né tránh của , bà liền thu vẻ mặt đáng sợ ban nãy, dịu giọng hỏi:

 

“Con gặp ai đúng ?”

 

“Có sáu vết sẹo giới đầu, mặc áo cà sa bên trong, bên ngoài khoác đạo bào, trông hòa thượng, cũng đạo sĩ?”

 

sững , dì Lý hòa thượng ?

 

vẻ ngơ ngác của liền vui, đưa tay chọc trán một cái:

 

“Cái con bé ! Dì dặn con đừng tùy tiện tin cơ mà.”

 

“Tên đó là sư đồng môn với dì, nhưng tính tình lệch lạc, tham tiền, từng dùng tà thuật để g.i.ế.c cướp của, nên trục xuất khỏi môn phái từ lâu .”

 

“Sau đó nó lang bạt khắp nơi, dùng mấy thứ tà pháp hại kiếm tiền, đem tiền đó học tiếp với các thầy khác.”

 

Nói đoạn, dì Lý khoác vai tự nhiên, ép lên chiếc xe ba bánh đậu bên đường, hiệu cho lái xe chở về nhà dì.

 

“Nó pháp sự cho nhà con ?” - dì hỏi.

 

“Con kể cho dì xem nó những gì.”

 

lưỡng lự hồi lâu, nên tin ai, trong lòng dù chút sợ, nhưng vẫn nghiêng về phía dì Lý, từng dạy chữ, dạy , cho ăn bánh ngọt thuở nhỏ.

 

Cuối cùng, rụt rè kể bộ những gì hòa thượng , chỉ giấu chuyện đổi ngày giờ sinh và đôi giày.

 

Dì Lý khẩy, ánh mắt lạnh như băng:

 

“Treo xác để trừ tà thì đúng là thật, nhưng đó chỉ là trò che mắt thiên hạ thôi. Phần chính phía mới là tà thuật thật sự.”

Loading...