CHÂM ĐẦU CON - CHƯƠNG 7

Cập nhật lúc: 2025-10-26 16:28:35
Lượt xem: 548

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 7:

 

Nhìn thấy cảnh tượng thê t.h.ả.m trong sân, bọn họ sợ đến tái mặt, lùi mấy bước, run rẩy hỏi:

 

“Dì Lý… giờ đây ạ?”

 

Dì Lý bình thản đáp:

 

“Oán khí và sát khí tan. Các tìm hai cái quan tài mỏng, cho xác chôn .”

 

Bà nhẹ chân bước đến, xổm xuống mặt .

 

vùi chặt mặt hai cánh tay, để ai thấy khuôn mặt đang run rẩy vì .

 

c.ắ.n mạnh tay cố để tiếng bật .

 

niềm vui quá lớn, nó trào dâng như sóng, thể kìm nổi.

 

Cuối cùng, họ đều c.h.ế.t hết .

 

còn chịu đựng ánh mắt ghê tởm của ba, cũng tiếng c.h.ử.i rủa của và bà nội nữa.

 

Niềm vui thật sự là thứ thể che giấu .

 

Tiếng nức nở bật từ cổ họng khiến dì Lý ngỡ rằng đang .

 

Bà nhẹ nhàng lau nước mắt mặt , vỗ lưng an ủi:

 

“Ngoan, ngoan… đừng nữa.”

 

Tất cả đều là thật.

 

Những gì trong sách của dì Lý đều là thật.

 

Hóa , chỉ cần thời cơ tới, oán khí đủ sâu, thì c.h.ế.t thật sự thể hóa thành hung sát.

 

sợ rằng nó sẽ , nên còn đến tận đầu làng, cầm bát mà gõ, gọi hồn em gái trở về.

 

, đời chỉ còn hận, còn tất cả những kẻ khác nó đều g.i.ế.c.

 

chuyện theo những gì tưởng tượng, nhưng kết cục , đối với hảo .

 

Cả nhà lúc là mùi m.á.u tanh và thịt nát, ai thể ở nổi.

 

Dì Lý đưa về nhà .

 

Bà tưởng rằng chạy khỏi phòng Phật là vì lo cứu nhà, nên dịu giọng an ủi:

 

“Ba và bà con an táng , đừng buồn nữa con . Người sống thì vẫn sống tiếp, về phía .”

 

Dì lấy một đôi đũa đỏ, rằng sẽ mời “Cô tiên đũa” đến để bói một quẻ cho .

 

Bà rửa tay, đốt hương, gom những chiếc đũa thành một bó, cắm thẳng trong một bát nước, một tay múc nước trong bát rưới lên đũa, tay từ từ buông , giữ cho đũa tự .

 

Cả gian nhà lặng ngắt, chỉ còn tiếng gió thổi qua tàn hương.

 

Những chiếc đũa im lâu nhưng đổ.

 

Khi dì định thở phào, thì bộ bó đũa “rắc” một tiếng gãy đôi ở chính giữa, giống như ai đó dùng sức bẻ gãy.

 

Mặt dì Lý tái mét, bà quỳ sụp xuống, miệng liên tục khấn xin :

 

“Xin cô đừng trách, xin cô đừng giận, là mạo phạm …”

 

gọi khẽ:

 

“Dì… dì Lý?”

 

dậy, lắc đầu, giọng nặng nề:

 

“Cô tiên trả lời. Quẻ … nửa hung, nửa cát.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cham-dau-con/chuong-7.html.]

Rồi bà , cố nặn nụ :

 

An An , mệnh con là mệnh phú quý trăm năm khó gặp. Chỉ cần con điều thất đức, tương lai nhất định giàu sang, bình an.”

 

“Và nhớ kỹ tuyệt đối tháo ngọc bội tay . Nó sẽ bảo hộ con.”

 

chạm nhẹ cổ tay , nơi đeo miếng ngọc lạnh buốt .

 

Đột nhiên…

 

“Giao Giang An An đây!”

 

“Nhà nó gả con bé cho con trai ! Giờ trong nhà nó c.h.ế.t hết, bộ định nuốt trọn sáu vạn tám tiền sính lễ của hả?”

 

“Nó là vợ cưới của con trai nhà , đến rước dâu thì gì sai?”

 

Một đám xông thẳng nhà dì Lý, la hét ầm ĩ.

 

Vài gã đàn ông cao to, thô kệch thấy liền nhào tới, nắm c.h.ặ.t t.a.y kéo lê ngoài.

 

Chúng sợ bỏ chạy, nên dùng lực, cảm giác xương tay như sắp bẻ gãy, đau đến mức thét lên mấy tiếng.

 

“Mới mà chịu nổi ? là yếu đuối!”

 

Bà Lưu, của gã , liếc bằng ánh mắt khinh bỉ.

 

Dì Lý vội vàng chạy can, nhưng bà Lưu giả lả, sang nịnh nọt:

 

“Dì Lý , bụng mà. nhà nó nhận sính lễ của chúng , thì con bé tính cũng là dâu của

 

“Giờ nhà nó xảy chuyện lớn như thế, nỡ để con dâu tội nghiệp của lang thang ngoài đường? Cho nó kết hôn sớm với con trai , cũng coi như nó chỗ nương .”

 

Con trai bà Lưu là một kẻ nổi danh trong làng.

 

Dù gần bốn mươi tuổi, nhưng suốt ngày ăn chơi, cờ bạc, rượu chè, thua thì đ.á.n.h vợ, nhiều còn đem vợ trả nợ .

 

Vợ của đ.á.n.h c.h.ế.t sống dở c.h.ế.t dở, nên trong làng còn ai chịu gả con gái cho nhà họ.

 

thể để họ bắt .

 

Cảm giác sợ hãi khiến phát cuồng, vùng vẫy điên dại, cào, cấu, c.ắ.n bất cứ ai dám chạm .

 

“Con khốn!”

 

Một gã c.ắ.n trúng, đau quá liền tát mạnh cho một cái, cái tát nổ vang trong đầu, xô mạnh ngã xuống đất.

 

tay chân run rẩy bò dậy, nhào đến bên dì Lý, ôm chặt lấy chân bà, nước mắt nước mũi đầm đìa:

 

“Dì Lý, con với họ… cứu con với…”

 

Dì Lý đỡ dậy, che phía , chằm chằm đám mặt:

 

“Con bé mất ba ,  các lập tức ép nó lấy chồng, cưỡng ép hôn nhân như thế chẳng lẽ thấy thất đức ?”

 

“Nhà chúng nhiều quy củ phiền phức thế .”

 

Bà Lưu hất cằm, trợn mắt đáp , vẻ khinh khỉnh.

 

Dì Lý bất chợt né sang một bên, lạnh lùng:

 

“Vậy thì cứ mang nó .”

 

ngẩng đầu dì, tim lạnh buốt, ánh mắt tràn đầy hoang mang và tuyệt vọng.

 

Bà Lưu hiệu bằng ánh mắt, đám đàn ông liền tiến lên, chuẩn tóm lấy nữa.

 

Ngay lúc đó, dì Lý chậm rãi mở miệng, giọng đều đều nhưng ẩn chứa sát khí lạnh :

 

để cho các , đến ba ngày nữa, cả nhà các sẽ c.h.ế.t sạch. Ai dính chuyện , tai họa sẽ bám riết buông.”

 

Trong làng, ai cũng năng lực của dì Lý, nên một ai dám bước thêm nửa bước.

 

“Ối, bà dọa ?”

Loading...