CHÂM ĐẦU CON - CHƯƠNG 8

Cập nhật lúc: 2025-10-26 16:28:57
Lượt xem: 550

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 8:

 

Bà Lưu quát lên, sang bọn đàn ông:

 

“Đi bắt nó! trả thêm tiền cho mấy !”

 

ai dám động đậy.

 

Tiền nhiều đến , cũng còn mạng mới xài .

 

Cuối cùng, ông trưởng thôn từng dì Lý cứu mạng vội vã chạy tới.

 

Sau khi ông khuyên can, bà Lưu cùng nhà đành kéo bỏ , nhưng yêu cầu trả sáu vạn tám tiền sính lễ.

 

Trước mặt , dì Lý tuyên bố nhận con nuôi:

 

“Từ nay ai dám động đến con bé , thì đừng trách tại khách sáo.”

 

Dì vốn định trả tiền đó, nhưng thật sự mang thêm nợ.

 

nhớ bà nội từng cất bộ tiền của nhà trong một cuốn sổ tiết kiệm, bà còn gói nhiều lớp vải khóa trong tủ đầu giường.

 

Dì Lý định cùng về lấy sổ, nhưng trưởng thôn giữ .

 

“Này…Dì Lý ơi, con giun trong bụng lấy hết ?”

 

“Sao vẫn thấy bụng nhói nhói thế ?”

 

Ông xoa bụng hỏi.

 

Dì Lý bình thản đáp:

 

kê thêm cho ông một thang thuốc, cứ uống hết là .”

 

“Cảm ơn nhiều nhé! Nếu cô, chắc c.h.ế.t hôm qua .”

 

Trưởng thôn gãi đầu gượng, nhưng nghiến răng thêm:

 

“Cái hạt châu mà cao nhân cho giun bên trong hả? Có kẻ khốn nào hại , cố tình nhét ?”

 

thêm, nên nhân lúc dì Lý để ý, lặng lẽ rời khỏi nhà.

 

Sau khi trong nhà xảy án mạng, trong làng đều tránh nhà như tránh tà. Ngay cả mấy con ch.ó ngang qua cũng cụp đuôi, vòng xa mà , sợ “xúi quẩy.”

 

giữa sân, quanh gạch nền cạy tung, chén bát văng tứ tung, nhà như cướp.

 

“Ồ, con bé , mày mà còn dám về hả? Mạng lớn thật đấy.”

 

Giọng vang lên lưng .

 

đầu thì thấy là hòa thượng điên hôm .

 

Ông cởi đạo bào buộc ngang hông, vo lau mồ hôi trán, ném phịch xuống đất.

 

“Tránh , tao xem ở đây gì.”

 

Giọng của ông còn nho nhã như , mặt lộ vẻ nôn nóng, khát khao, như đang tìm kiếm thứ gì đó quan trọng.

 

khẽ trượt tay xuống hông, nắm chặt con d.a.o nhỏ trong túi, ánh mắt dán chặt lên từng cử động của ông.

 

Hòa thượng liếc xéo một cái, khẩy:

 

“Tao chỉ tham tài, chứ lấy mạng .”

 

“Tao từng giúp nhà mày, mà chịu ơn thì trả, trả thì mới phúc báo đó, hiểu ?”

 

Vừa , ông xắn tay áo, hì hục đào đất, lông mày cau chặt, miệng lẩm bẩm:

 

“Rõ ràng tao tính chỗ mà… ?”

 

Một lát , ông ngẩng lên hỏi :

 

“Nhóc con, nhà mày là hậu duệ của Ninh Vương Gia đúng ? Năm xưa lúc ông trốn khỏi kinh thành, mang theo một rương gỗ tử đàn, mày từng thấy ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cham-dau-con/chuong-8.html.]

 

lắc đầu.

 

Ông nheo mắt thật lâu, tựa như đang xác nhận dối .

 

Cuối cùng, ông bỏ qua, lẩm bẩm:

 

“Thôi thôi, tao chỗ khác tìm.”

 

Ông bất ngờ xúc một xẻng đất cuối cùng, mặt mày bừng sáng, ném luôn cây xẻng, nhảy thẳng xuống hố, dùng tay bới đất điên cuồng.

 

Chẳng bao lâu, ông đào lên một chiếc rương gỗ nhỏ.

 

Chỉ thoáng qua bên trong, ông liền vội vã đóng , như phát điên:

 

“Bảo vật! Là bảo vật thật! Ha ha ha… cuối cùng cũng tao tìm thấy !”

 

Ông ôm chặt chiếc rương, leo khỏi hố, lướt qua , định bỏ .

 

nghiến răng, giọng run run:

 

“Hóa … từ đầu ông nhắm nhà . Biện pháp châm kim lên đầu cầu con là ông dạy cho , đúng ?”

 

“Nếu ban ơn thì trả, ác cũng trả giá ?”

 

cất giọng hỏi, khi hòa thượng lưng định .

 

Ông đầu , nhướng mày , giọng khinh khỉnh:

 

“Mẹ mày quỳ cửa chùa tao ba ngày liền, lóc xin tao dạy cách sinh con trai. Bà nếu đẻ con trai thì sẽ nhà chồng bán . Tao thấy tội nghiệp nên mới dạy cho bà phương pháp .”

 

“Dùng là việc của bà , tao lừa ai, cũng chẳng g.i.ế.c ai gì là ác chứ?”

 

Rồi ông hừ lạnh:

 

“Còn mày, đừng để oán linh mờ tâm trí, chớ để tà niệm che mắt.”

 

hít sâu vài , thẳng ông, :

 

“Ông là sư của dì Lý, ? Dì , pháp thuật ông cho nhà hôm đó thật là để hại chúng .”

 

Nghe đến đây, sắc mặt hòa thượng biến đổi, ánh mắt trở nên lạnh và hung dữ.

 

“Dì Lý? Họ Lý?”

 

“Có là Lý Phương Nhiên ? Con mụ đó… nó vẫn còn sống ?!”

 

Ông nghiến răng, run lên, giọng khàn đặc:

 

“Con tiện nhân đó vì trời còn thu ? Nó là gì của mày?”

 

siết chặt nắm tay, đôi mắt rớm nước nhưng giọng vẫn cứng rắn:

 

“Dì Lý giống ông! Dì là nhất đời !”

 

Hòa thượng bật điên dại, đến nghiêng ngả, khản cả giọng, xé cổ áo, chỉ vết sẹo gớm ghiếc n.g.ự.c :

 

“Người ? Nó ghen tị vì tao giỏi hơn nó, nên gài bẫy hãm hại, khiến tao đuổi khỏi sư môn!”

 

“Chưa hết nó còn dùng pháp trấn yểm sinh thần bát tự của tao, khiến tao mất nửa quả tim!”

 

kinh hãi lùi mấy bước, sợ dám tin:

 

“Chắc chắn hiểu lầm … Dì Lý là , tối nay dì sẽ lên núi Nam Nam, ông đến đó tìm dì cho rõ, đừng vu oan cho vô tội.”

 

Ông nhạt, ánh mắt tràn ngập thù hận:

 

“Tốt thôi. Tao sẽ đích gặp ả để cho rõ.”

 

Răng ông nghiến ken két, run lên vì giận dữ.

 

Trước khi , hòa thượng lấy một chuỗi hạt Phật, đưa cho :

 

“Oán khí mày nặng lắm, đó em gái mày, vướng cả duyên âm từ cõi u minh. Dù đến , chúng cũng sẽ tìm mày.”

Loading...