Trưởng tỷ vốn là Công chúa cao quý, cả đời sống trong nhung lụa, cần gì những lời hứa hẹn viển vông của .
Nàng bỗng nhiên nở nụ , bàn tay thon thả khẽ lướt qua gò má Trịnh Văn Uyên. 
Tên Trịnh Văn Uyên  lộ rõ vẻ si mê, say đắm, còn nhắm mắt  định ghé sát .
Rồi đột nhiên  mở to hai mắt,  Trưởng tỷ với vẻ mặt  thể tin nổi.
Máu tươi phun  như suối, Trưởng tỷ   từ lúc nào  rút cây trâm cài  tóc xuống, đ.â.m thẳng  cổ Trịnh Văn Uyên,   đó dùng lực đẩy mạnh, Trịnh Văn Uyên ngã ngửa  .
Máu phun  nhuộm đỏ cả lông mày và đôi mắt Trưởng tỷ, nàng vẫn bình tĩnh  về phía Trịnh Quốc công.
"Quốc công đại nhân, con trai ngoan của ngài  hạ dược công chúa, ý đồ  chuyện bất chính, giờ sợ tội tự sát, ngài  nhận  ?"
 
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Tại cung Tê Ngô, Trưởng tỷ cuộn  trong chăn  nức nở.
Nàng  trao  nhầm , lúc  trông tiều tụy vô cùng.
Ta  bên giường, vốn   cách an ủi  khác nên đành sai   mời Trần Nhược Hoan,   tấm lòng tinh tế  cung.
Nàng sống  hiểu chuyện, lúc    thoát khỏi kiếp nô lệ, đôi mắt ánh lên vẻ kiên cường.
Nhìn Trưởng tỷ, Trần Nhược Hoan nhún vai : "Điện hạ,  đây nô tỳ là hoa khôi,   bao nhiêu quan  quyền quý   thể giúp nô tỳ thoát khỏi kiếp nô lệ, nhưng nô tỳ đều  tin,    vì  ?"
Chu Phi Yên ngẩn : "Vì ?"
"Bởi vì những lời hứa hẹn  thể dễ dàng  , thì cũng  thể dễ dàng  lãng quên. Trịnh Văn Uyên chỉ trong nửa ngày   thể  yêu ,   hứa hẹn với  một đời một kiếp chỉ  đôi .   khi phát hiện   phận Công chúa của ,  liền lập mưu tính kế ép  hạ giá lấy , thậm chí còn    . Hắn tự  phá vỡ lời hứa, bản  vốn     lành gì. À  , chắc hẳn Trịnh Văn Uyên cũng từng  với  về chuyện nam nữ bình đẳng. Hắn  là một chuyện, nhưng khi cần lợi dụng thì cũng chẳng hề mảy may động lòng."
"Trong Kinh Yên phường chúng    ít tỷ   thơ từ của  mê hoặc, cứ ngỡ   tài năng xuất chúng, nào ngờ cuối cùng   lừa gạt hết tiền tài,   chê bai  phận kỹ nữ của chúng ,  sang thề non hẹn biển với những cô nương nhà lành khác. Hắn  miệng thì  bình đẳng, nhưng từ  đến nay luôn xem nữ tử như một món đồ chơi, lợi dụng xong  vứt bỏ,  từng  chút tôn trọng nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cham-rai-chuyen-minh/chuong-5.html.]
 ,  nhớ   ,   theo bản năng  xin phụ hoàng ban thưởng mà  hề để ý đến mẫu hậu,  thực sự nắm quyền.
Trong suy nghĩ của  , nước Đại Chu chúng  dường như  do nam nhân nắm quyền cai trị.
Chẳng lẽ trong mắt  ,  đang  chủ Đại Chu hiện nay là phụ hoàng ?
Ta siết chặt tay,  những năm tháng vất vả của mẫu hậu chẳng lẽ    ý nghĩa gì?
Trưởng tỷ  ngày hôm đó     đổi.
Nàng  còn ham chơi nữa mà chuyên tâm cùng   sách sử. 
Một tháng , nàng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt như chợt hiểu .
"Chúng   thể lập  trường học dành cho nữ giới, để những nữ tử bình thường cũng  thể phân biệt  trái, hiểu rõ đạo lý. Như  họ sẽ  còn  lừa gạt bởi vài ba lời ngon tiếng ngọt nữa."
Những lời  vô cùng chí lý, nhưng    mặt ở đó đều im lặng.
Trần Nhược Hoan  thẳng thắn  rõ: "Kỳ thực điều quan trọng nhất là   kế sinh nhai của riêng . Dù là nam  nữ, một khi  thể tự lo liệu cho cuộc sống của bản  thì sẽ    khác kìm hãm. Nếu các tỷ  của   thể tự  lập nghiệp, thì    thể  những kẻ bạc tình  lừa gạt?"
Ta và Trưởng tỷ cùng  liên danh dâng tấu chương xin phép thành lập trường học dành cho nữ giới.
Quả nhiên vấp  sự phản đối kịch liệt của các quan đại thần trong triều.
Lấy Trịnh Quốc công  đầu, các phe phái  lượt  về phía đối lập với chúng  và mẫu hậu, việc  đành  tạm thời gác .
Từ khi  cung, Trần Nhược Hoan tạm thời ở tại cung Tê Ngô. 
Nhìn thấy sách vở  bàn của  và Trưởng tỷ, ánh mắt nàng luôn sáng lên,  đặc biệt cho phép nàng .
 nàng   nhiều chữ  , thỉnh thoảng  hỏi  và Trưởng tỷ.