Sở Mạn Thấm  : “Ừ, hôm nay dì qua thăm ông bà nội Dạ, giờ đang  đường về đây!”
Đã lâu  gặp Mộc Tịch Vãn, Sở Mạn Thấm liền kéo cô  hàn huyên một hồi. Sau khi từ biệt,  mặt bà vẫn tràn đầy nụ   thể che giấu.
Cận Ngữ Vi  thấy dáng vẻ  của Sở Mạn Thấm,  liên tưởng đến dung nhan kiều diễm của cô gái  , điều  lập tức khiến cô  một cảm giác khủng hoảng  từng .
Nghĩ , tay Cận Ngữ Vi đang khoác tay Sở Mạn Thấm  khỏi siết chặt :
“Dì ơi, cô gái   là ai  ạ?”
Lúc , Sở Mạn Thấm mới  hồn,  Cận Ngữ Vi  :
“Ngữ Vi, cô bé   chính là đứa con mới  nhà họ Mộc tìm về đó. Đứa bé  tuy  lớn lên ở nhà họ Mộc nhưng   ưu tú. Không chỉ xinh  mà học còn  giỏi, là thủ khoa thi đại học năm nay đấy. Hơn nữa, con bé còn…”
Nói đến đây, Sở Mạn Thấm dừng  một chút. Vốn dĩ bà còn định kể cho Cận Ngữ Vi  chuyện Mộc Tịch Vãn  cứu ông nội nhà họ Dạ, nhưng đột nhiên nhớ đến lời dặn của con trai, rằng chuyện   khi điều tra rõ chân tướng thì   tiết lộ  ngoài.
Tuy Ngữ Vi    ngoài, nhưng Sở Mạn Thấm vẫn   mạo hiểm. Đứa bé  còn nhỏ, lỡ như lúc  chuyện với  khác  lỡ miệng thì . Thế là bà từ bỏ ý định kể chuyện  cho Cận Ngữ Vi.
Cận Ngữ Vi ở bên cạnh cũng  nhận  sự ngập ngừng của Sở Mạn Thấm, trong đầu cô vẫn còn vang vọng những lời khen ngợi của bà dành cho Mộc Tịch Vãn.
Cô nhớ rằng Dạ Mặc Diễm và Mộc Tịch Vãn   hôn ước. Nghĩ đến đây, Cận Ngữ Vi  một  nữa siết chặt lòng bàn tay. Không, cô gái  xinh , học giỏi thì  ,  Mặc Diễm của cô   là  nông cạn, nên dù  hôn ước thì cũng chẳng là gì.
Vì từ nhỏ  lớn lên ở nhà họ Sở và ngày thường  chú ý đến Dạ Mặc Diễm, Cận Ngữ Vi hiểu  rõ,  thường lấy cớ   hôn ước để từ chối những buổi xem mắt mà dì Sở sắp xếp, chỉ vì     mà thôi.
Chỉ là nhà họ Mộc và nhà họ Dạ vốn dĩ gia thế tương đương, Dạ Mặc Diễm và Mộc Tịch Vãn   quan hệ hôn ước. Tuy Cận Ngữ Vi cảm thấy Dạ Mặc Diễm sẽ  nông cạn như , nhưng dung nhan diễm lệ và  thế của Mộc Tịch Vãn, cộng với việc cô  hôn ước với ,  khiến Cận Ngữ Vi cảm thấy một mối nguy cơ  từng .
Nghĩ đến đây, Cận Ngữ Vi quyết định  khi về nhà sẽ điều tra kỹ lưỡng về Mộc Tịch Vãn. Trực giác mách bảo cô rằng, Mộc Tịch Vãn   giống với những đối tượng xem mắt mà Sở Mạn Thấm  sắp xếp  đây.
Lúc , Mộc Tịch Vãn  bước  cổng nhà thì thấy Sở Uẩn Hề đang xách vali  . Sắp rời khỏi nhà họ Mộc  ? Mộc Tịch Vãn  trong sân lẳng lặng  tất cả. Sở Uẩn Hề   khỏi phòng khách, đang cúi đầu xách vali, khi nhận thấy   trong sân, liền  chút ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
Khi  thấy Mộc Tịch Vãn, cô  thế nhưng quên cả che giấu biểu cảm  mặt . Lúc , Sở Uẩn Hề  Mộc Tịch Vãn,  khỏi  chút ghen tị: Đều tại con Mộc Tịch Vãn , nếu   nó  về nhà họ Mộc, lúc   vẫn đang  hưởng sự sủng ái của  .
 bây giờ thì ,   lủi thủi rời khỏi nhà họ Mộc như thế , đến một  tiễn cũng  . Mà nguyên nhân gây  tất cả chuyện , xét cho cùng đều là vì con Mộc Tịch Vãn . Nếu nó   về thì   bao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chan-dong-thien-kim-gia-gioi-huyen-hoc-tro-ve-hao-mon/chuong-133-tam-tu-cua-can-ngu-vi.html.]
Lúc , cô    chút ghen tị với Mộc Tịch Vãn, tại     là con ruột của nhà họ Mộc. Nếu  thật sự là con nhà họ Mộc thì   bao, như  tất cả tài nguyên của gia đình đều  thể cho  hưởng dụng. Quan trọng nhất là hôn ước giữa nhà họ Mộc và nhà họ Dạ. Thật , ở  nhà họ Mộc, điều khiến cô  thèm  nhất chính là hôn ước với nhà họ Dạ.
Cô  từ nhỏ  thích Dạ Mặc Diễm, và điều cô  coi trọng  chỉ là , mà còn là nhà họ Dạ   . Nếu  thể gả  nhà họ Dạ, thế lực của gia đình đó còn hơn nhà họ Mộc một bậc. Nếu  thể gả  đó, cô  còn  lo  sẽ  nhà họ Mộc đuổi  ?
Chỉ là những điều đó đều  còn khả năng, ngay từ khoảnh khắc Mộc Tịch Vãn trở về. Nghĩ đến đây, Sở Uẩn Hề xách vali, từ từ  qua  mặt Mộc Tịch Vãn.
Vừa   hai bước, Sở Uẩn Hề liền dừng , cô   ,   với Mộc Tịch Vãn:
“Mộc Tịch Vãn, cô   , Dạ Mặc Diễm  một  bạn thanh mai trúc mã lớn lên cùng . Cô gái  từ nhỏ  lớn lên ở nhà họ Dạ, hơn nữa còn là ảnh hậu mới nổi của giới giải trí đấy, đó là  mà dì Sở  một tay vun đắp. Trước khi cô trở về, cô  chính là ứng cử viên con dâu  nhất trong lòng dì Sở đấy!”
“Cô  là Cận Ngữ Vi ?”
Mộc Tịch Vãn nhướng mày,  hỏi.
“Cô ?”
Sở Uẩn Hề  chút kinh ngạc  Mộc Tịch Vãn. Việc Mộc Tịch Vãn  thể nhận  Cận Ngữ Vi, cô   thấy kỳ lạ, dù  thì Cận Ngữ Vi cũng là một ảnh hậu   danh tiếng.  điều cô  tò mò là,   Mộc Tịch Vãn    mối quan hệ giữa Cận Ngữ Vi và nhà họ Dạ?
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Thật , nếu  nãy Sở Uẩn Hề    hai chữ “ảnh hậu”, Mộc Tịch Vãn cũng sẽ  nghĩ đến tên Cận Ngữ Vi. Vừa nãy khi  Cận Ngữ Vi, cô chỉ chú ý đến tướng mạo của cô , còn về dung mạo thật thì chỉ  cảm giác quen thuộc.
Sau khi  Sở Uẩn Hề , Mộc Tịch Vãn mới  chút tỉnh ngộ. Trước đây khi  ăn cơm cùng Kiều Phỉ Nghiên, Kiều Phỉ Nghiên  chỉ  Cận Ngữ Vi  biển quảng cáo và giới thiệu với cô,  rằng cô  là ảnh hậu mới lên.
Tuy khi  Sở Uẩn Hề  Cận Ngữ Vi và Dạ Mặc Diễm là bạn thanh mai trúc mã, trong lòng cô  chút  thoải mái.  khi  thấy vẻ mặt  xem   hổ của Sở Uẩn Hề, Mộc Tịch Vãn  khỏi  nhếch mép,  :
“Sở Uẩn Hề, cô nên lo cho chuyện của   ! Dường như  khi cô về nhà họ Sở, sẽ  chút  dễ chịu !”
Nói , Mộc Tịch Vãn liếc Sở Uẩn Hề một cái, mỉm  mở cửa phòng khách bước .
Sở Uẩn Hề  thấy dáng vẻ  của Mộc Tịch Vãn,  khỏi  chút tức giận dậm chân. Chuyện hôm nay khiến cô  nhịn  mà  chút phát điên, cô   xả giận một chút.  cô  rõ ràng lúc  vẫn còn ở nhà họ Mộc, đây   là nơi   thể xả giận.
Nghĩ , Sở Uẩn Hề xách vali lên,  một  nữa  về phía ngôi nhà cũ của Mộc gia. Cô  sống ở đây 18 năm, cứ ngỡ  sẽ từ đây xuất giá,  ngờ   rời  sớm như .
Tuy nhiên, phòng  đồ của  vẫn còn quần áo  mang  . Cô nghĩ cứ để tạm ở đó, đợi chuyện  qua , cô sẽ   xin  bà nội Mộc. Có lẽ đến lúc đó bà nội sẽ mềm lòng cho    ở thì !