"Bà Lưu mau tránh xa ."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tân Án bước , kéo bà Lưu  xa, mặc kệ bà Lưu  hiệu bảo cô mau rời .
"Con nhóc  gan lớn thật đấy, hôm nay tao sẽ cho mày sống  bằng chết." Vương Đức giận dữ ,   chính là    phá đám, gây  một đống phiền phức  cần thiết.
"Chúng   hỏi thăm , chỉ  mấy bà cụ ở đây mới  đóng cái phí bảo trì vớ vẩn , tiền điện nước cũng cao quá đáng,  còn  chối?" Tân Án  lạnh .
Vương Đức  thèm để ý : "Thì ? Không  đóng thì cút xéo cho tao."
"Đây là nhà bà Lưu, bảo ai cút  ?" Tân Án . 
"Bọn mày thấy mấy bà cụ   hiểu  nên mới hét giá  trời, tin   tao  kiện bọn mày?"
"Mày cứ  , tao xem    phản hồi . Mày tưởng tao, Vương Đức, là loại dễ bắt nạt ?" Vương Đức . 
"Mày cứ lo đóng phim của mày , cứ thích xen  chuyện  khác  gì,  nãy còn đánh tao, tao xem mày  gì  tao."
Nói xong, Vương Đức  hiệu, mấy tên đàn ông khác liền chuẩn  xông lên. Tân Án thậm chí  thấy một tia hưng phấn trong mắt bọn chúng, lập tức cảm thấy ghê tởm.
"Đừng, đừng,  đóng là ,  đóng." Bà Lưu  thấy tình hình , vội vàng van xin.
"Không   bà Lưu, bà    một chút." Tân Án vặn vặn cổ tay.
Đương nhiên là cô  tự tin  bản  nên mới một  xông .
"Mày còn  đánh bọn tao?" Vương Đức buồn  , kết quả  Tân Án đá bay một cước, ngã xuống đất ngơ ngác.
Ngay  đó, mấy tên đàn ông xông lên  bắt cô, nhưng đều  Tân Án linh hoạt né tránh, một chiêu thủ đao hạ gục một tên, một cước đá ngã một tên, một quyền đánh gục một tên, khiến bà Lưu trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ trong chốc lát, mấy tên đàn ông lực lưỡng đều  gục xuống đất.
Hành động của cô  đủ linh hoạt,  một tên trong  đó bắt  một chút,   luyện tập  luyện thêm độ linh hoạt mới , Tân Án thầm nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/chuong-150-trung-tri-ac-ba-1.html.]
"Mày, mày!!" Vương Đức chỉ  Tân Án,  chỉ  đám   mặt đất,   nên lời.
Lúc , ngoài cửa vang lên tiếng còi cảnh sát.
Tân Án  ngờ  đầu tiên đến đồn cảnh sát  vì chuyện . Bà Lưu ở bên cạnh  ngừng xin  Tân Án, Triệu Hi đang gọi điện thoại cho Giang Tâm.
Vì  bà Lưu  chứng, Tân Án  gặp vấn đề gì, nhưng Vương Đức thì  phục.
"Cô , cô  đánh  em của ! Sao  bắt cô ,  bắt chúng ?"
"Cô  đánh các ?" Cảnh sát nghi hoặc  Tân Án.
" đánh họ." Tân Án cúi đầu, tỏ vẻ ủy khuất. 
"Họ   dạy cho  một bài học,   thể  yên cho họ đánh , nên  đánh  một chút, cũng chỉ đánh  cổ và đá  chân thôi."
"  đợi bác sĩ giám định thương tích! Lưng  bây giờ vẫn còn đau, cổ  em  như  gãy,      gãy xương !" Vương Đức gào lên.
Không còn cách nào khác, đành  đợi bác sĩ giám định thương tích đến.
"Bác sĩ, mau xem giúp ,    gãy xương ?" Bác sĩ  đến, tên  thương ở cổ  xông lên kêu la.
Bác sĩ  lượt kiểm tra những vết thương mà   ,   một cách cạn lời: "Không  vấn đề gì cả."
"Sao  thể,   cô  đá một cước! Còn  ghế đập  lưng!" Vương Đức  thể tin  tai .
Tân Án  bên cạnh  thầm trong bụng. Cô dùng xảo lực, là kỹ thuật mà kiếp  cô dùng để huấn luyện tân binh, khiến họ  đau nhưng   thương nặng, nên căn bản  thể   .
"Được   , tối muộn  đừng  ồn ào nữa,  ngoài hết cho ." Cảnh sát bực bội đẩy    ngoài.
"Anhcảnh sát, họ   đúng ,    báo cáo." Tân Án kéo bà Lưu tiến lên. "Báo cáo họ thu phí vô lý, tống tiền  già."
Lúc , biểu cảm của cảnh sát  đổi: "Báo cáo? Được, điền thông tin  đây."
Bà Lưu lặng lẽ kéo tay áo Tân Án: "Chúng   điền , vô ích thôi."
Lúc , Tân Án  hiểu, hóa  bọn chúng là một bọn, nhưng bây giờ cũng    gì, đành  về .