Tần Toàn  cuối, nhưng  biểu lộ gì nhiều, dù  cô  tuổi  ở đây, so thể lực với  trẻ chắc chắn  bằng.
Phạm Hân  cạnh Tần Toàn, thấy cô  biểu cảm, sợ cô  vui: "Tần lão sư, thể trắc thôi mà,  tính gì ,   cố gắng tiếp là , đừng buồn."
[??? Phạm Hân đang  gì .]
[EQ của Phạm Hân thấp quá.]
[Tần lão sư còn   gì, cô  tự dưng lên mặt cái gì?]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
"Có gì mà buồn." Tần Toàn liếc cô  một cái   nên lời.
Phạm Hân lập tức lộ vẻ khó xử.
"Nói chuyện gì ,   quá tùy tiện , đây là bộ đội,   chỗ các cô tán gẫu." Hách Quân trừng mắt liếc Phạm Hân: "Hình phạt của cô còn  thi hành mà,  ngay ."
Phạm Hân tưởng chuyện  xong ,  ngờ vẫn  chạy, mặt trắng bệch: ",   chạy nổi nhiều vòng như ."
Sân thể dục  800m một vòng, năm vòng là 4000m, chẳng   lấy mạng của họ ?
Hách Quân nháy mắt: "Vậy thì,  thấy các cô còn mới lạ lắm, trong quân đội quan trọng nhất là gì, chính là đoàn kết."
Anh  mỉm : "Chúng  sẽ kiểm tra khả năng đoàn kết của  , bắt đầu từ Phạm Hân, chạy xong phần của cô, những  còn  sẽ giúp cô chạy hết."
...
Những  khác  tại chỗ, trong mắt đều là  , họ  mệt lả vì thể trắc, còn  chạy giúp  khác.
Quan trọng nhất là, nếu Phạm Hân chạy vài trăm mét  dừng, chẳng  họ  chạy  nhiều ?
Đây là tính toán của Hách Quân, thời điểm kiểm tra nhân tính  đến.
"Phạm Hân, đồng đội của cô  chạy bao lâu, tùy thuộc  cô, đây là hình phạt của cô." Hách Quân nheo mắt : "Chuẩn  bắt đầu ."
Phạm Hân cũng , nếu thực sự chạy qua loa,  chỉ  khán giả chửi, đồng đội chắc chắn cũng sẽ  ý kiến, nên dù thế nào cũng  cắn răng chống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/chuong-177-tien-hanh-the-trac-2.html.]
  khi bắt đầu, ý chí của Phạm Hân dần dần giảm sút, hơn nữa bây giờ đúng lúc mặt trời lên, nhiệt độ cao hơn bình thường,  nhanh cô cảm thấy choáng váng, tốc độ cũng chậm dần.
"Cô  sắp dừng  kìa." Lâm Như Hàm lo lắng hỏi: "Mới 400m thôi."
Như để xác minh lời Lâm Như Hàm, Phạm Hân ngã phịch xuống đất.
Năm : [........]
Phạm Hân tự cho là thông minh, nghĩ rằng  dừng  chắc chắn sẽ  chửi, chi bằng giả vờ kiệt sức ngất xỉu,   nghỉ ngơi  tránh  trách mắng.
[Phạm Hân.....    hổ ?]
[Đừng  thế, chắc cô   cố ý , chỉ là thể lực yếu thôi.]
[Ách, đồng đội thảm quá.]
"Người tiếp theo ai lên chạy tiếp?" Hách Quân  đầy ẩn ý: "Người cuối cùng chắc áp lực lớn lắm nhỉ, trông   đều mệt mỏi."
Năm "nạn nhân"  ,  ai dám bước  .
"Vậy thì thế  , mấy cô cứ cố gắng chạy là , phần còn   chạy." Thấy   giằng co, Tân Án bất đắc dĩ  .
Lâm Như Hàm lo lắng : " giờ chắc chạy  nổi một vòng ,  cô   ?"
"Yên tâm ,   cứ cố gắng chạy là , qua 400m là  nhất."
[Haha Tân Án đang ám chỉ ai kìa.]
[Cướp diễn đàn .]
"Nhanh lên, chạy một bước thôi mà lề mề quá." Hách Quân mất kiên nhẫn.
"Được ,   lên ." Lưu Tinh Vũ xung phong nhận việc.
Vì  thể trắc xong,   đều  còn sức lực, mấy  cũng đều cố gắng vượt qua 400m, cuối cùng để  cho Tân Án hai vòng.
Hai vòng, thật  cũng   vấn đề lớn, cô chạy bộ buổi sáng còn hơn một ngàn sáu, Tân Án khởi động  chạy về phía đường băng.