“Tối hôm đó    ngoài thì gặp cướp,  đó   dân  bụng đưa đến bệnh viện, đáng tiếc là  cứu . Ví tiền và giấy tờ tùy  của   đều  trộm, nên bệnh viện cũng  tìm   nhà.”
Sau khi cúp điện thoại, Tân Án buồn bã  lâu. Sự thật tàn khốc  cô   với Lạc Lị thế nào đây?
Theo thời gian Hoắc Lâm , chuyện  hẳn là xảy   khi Trần Sâm rời khỏi quán cà phê.
“Án tỷ, chị  ?” Vì luôn buồn rầu, nên sáng hôm  khi Tân Án mở cửa hàng chuẩn  cũng  ngừng lo lắng.
Tân Án kể vắn tắt sự việc,   đều thở dài.
[Má ơi, chuyện  thảm quá .]
[Đã qua một ngày , liệu  thể tìm   tên Trần Sâm  ?]
[Nhanh lên Weibo xem,  vẻ  nhà của Trần Sâm  đăng bài.]
Rất nhanh  đó, Lạc Lị đúng hẹn đến.
“Có  tin   lắm ? Cô cứ  ,   chuẩn  tinh thần .” Lạc Lị  khổ.
Tân Án đành  kể hết  chuyện.
Lạc Lị im lặng một lúc  đột nhiên ôm mặt  lớn: “Nếu    đến tìm ,     như …”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Những  ở đó  đều cảm thấy đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/chuong-267-tim-duoc-anh-ay-2.html.]
“Người  mất thì thôi,  còn sống  hướng về phía , đúng ?” Tân Án nhẹ nhàng : “Nếu     ôm hết  lầm về ,   chắc chắn sẽ  đau khổ.”
“ mà,    đối mặt với  nhà   đây? Anh  một  c.h.ế.t ở nơi đất khách quê ,  thậm chí    liên lạc với  nhà   thế nào.” Lạc Lị  nấc lên.
Lúc , Tưởng Bạch Thanh đang lướt Weibo thì đột nhiên nhận   nhiều thông báo tag. Mở  xem thì thấy một tài khoản Weibo tên là "con trai  là Trần Sâm".
“Án tỷ, chị mau xem , hình như  nhà của Trần Sâm  đăng Weibo.” Tưởng Bạch Thanh vội kêu lên.
Tân Án nhanh chóng nhận lấy điện thoại,  đó  rằng  khi xem sóng trực tiếp mới  con trai   đến Thụy Sĩ và mất tích.  bà    tiền  Thụy Sĩ, đang lên mạng xin giúp đỡ.
Tân Án nghĩ ngợi  gửi  điện thoại  Weibo cho Giang Tâm,  nhờ cô  giúp đặt vé máy bay cho  của Trần Sâm.
Xem xong Weibo, Lâm Thi Quý cảm thán: “Cái  Trần Sâm , rõ ràng gia cảnh   lắm mà vẫn cố gắng tiết kiệm tiền bay đến Thụy Sĩ thăm bạn gái, thật     quá tùy hứng  là quá si tình.”
“Anh  đối với Lạc Lị thì   gì để , chỉ sai ở chỗ    nghĩ đến hậu quả. Nhìn việc      tiền  Thụy Sĩ là  gia cảnh     . Chỉ  thể     si tình   thiếu trách nhiệm,  nghĩ đến hậu quả.”
Tân Án    Lạc Lị đang  bên cửa sổ lặng lẽ rơi nước mắt: “Chỉ thương Lạc Lị, chắc  mất một thời gian  dài mới  thể hồi phục.”
“Lạc Lị, chúng   liên lạc  với    . Chắc mấy ngày nữa bác  sẽ sang đây, đưa   về.” Tân Án  đến bên cửa sổ.
“À, .” Lạc Lị lau nước mắt: “  thể giúp các ,  thủ tục gì đó   địa phương sẽ tiện hơn.”
Nói xong  cúi đầu: “Đây cũng là việc cuối cùng   thể  cho  .”
“Lạc Lị,   đều  hướng về phía .” Tân Án .
“Cảm ơn cô, Tân Án.” Lạc Lị   kìm  nước mắt.