[Ha ha ha ha ha Án tỷ, ngơ ngác quá!]
[Cứu mạng,  là only fan mà thấy cưng quá    giờ.]
[Ở  , chào mừng bạn đến với siêu thoại Tâm Nhãn, cùng  hú hét nào!]
Chuyện  giống như một đoạn nhạc nhỏ,   ăn cơm xong là quên hết.
“Mọi  ngủ ngon nha!”
Sau một lời tạm biệt, buổi phát sóng trực tiếp kết thúc,   cũng chui  lều ngủ.
“Má ơi, đúng là lạnh thật.” Tưởng Bạch Thanh chui  túi ngủ     nữa: “Tớ chắc chắn  dậy nổi để xem mặt trời mọc.”
“Tớ cũng xin bỏ cuộc! Mặt trời mọc nào  thơm bằng chăn ấm.” Lâm Thi Quý đồng tình.
“Vậy mai chị thật sự  gọi hai em  nha.” Tân Án .
“Dạ!”
“Em buồn ngủ .”
Tân Án bất lực, vốn dĩ    hẹn  dậy xem mặt trời mọc, mà mặt trời mọc  đỉnh núi chắc chắn là  tuyệt đỉnh.
Năm giờ sáng, Tân Án tự động tỉnh giấc,  sang bên cạnh thấy Lâm Thi Quý và Tưởng Bạch Thanh lạnh quá co ro thành một cục, cuối cùng cô vẫn chọn   phiền giấc ngủ của họ mà tự  bò dậy.
Kéo rèm lều , cô phát hiện  mà còn   dậy sớm hơn cả , đang  lưng về phía cô  trong bóng tối.
“Nghiêm Húc?”
Nghiêm Húc  thấy tiếng gọi thì  ngạc nhiên,  đầu  thấy là Tân Án,   nhẹ: “Không  chương trình thì gọi thẳng tên luôn hả?”
“Không , chỉ là  bất ngờ   mà  dậy sớm như .” Tân Án ngại ngùng giải thích.
Anh cũng   gì nhiều, thấy Tân Án chuẩn  chui  ngoài,  nhắc: “Bên ngoài lạnh lắm, mặc thêm cái áo khoác .”
“À , .” Tân Án đành  tụt , tìm cái áo khoác  vứt ở một bên mặc  cẩn thận, lúc  mới  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/chuong-274-o-rieng-cung-nhau-1.html.]
Trước khi ngủ, ba cô gái cũng  hẹn Nghiêm Húc cùng  xem mặt trời mọc, chỉ là mấy cô nàng mơ mộng thôi, chỉ là  ngờ Nghiêm Húc  mà cũng  m.á.u lãng mạn ?
“Nghiêm lão sư cũng  xem mặt trời mọc ạ?” Tân Án hỏi.
“Chẳng  quá rõ ràng  ?” Nghiêm Húc .
Hai  trong chốc lát cũng   gì nữa, chỉ  chung một chỗ ngơ ngác .
Đợi đến khi Tân Án thật sự chịu  nổi sự ngại ngùng , cô đề nghị: “Ăn mì gói , còn thừa hai gói đó.”
“Được.”
Thế là hai   xổm bên bếp lò nấu mì gói,  nấu  đợi mặt trời mọc.
Đợi mì gói chín xong, mặt trời cũng từ từ nhô lên, cả bầu trời chuyển sang màu cam,  đến nghẹt thở.
“Đẹp quá  mất!” Tân Án  kịp ăn, lấy điện thoại  chụp ảnh.
Thấy Nghiêm Húc bên cạnh chỉ  , cô còn đặc biệt nhắc: “Anh  chụp ảnh ?”
Nghiêm Húc lắc đầu: “Mắt  thấy mới là  nhất.”
Nghe cũng thấy  lý, Tân Án liền bỏ điện thoại xuống, cùng Nghiêm Húc ngắm mặt trời mọc.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Một cơn gió thổi qua, Tân Án lạnh run lên một chút, chỉ thấy Nghiêm Húc  về phía  lều lục lọi, lấy  một tấm thảm lông, trải lên đùi cho Tân Án.
“Cảm ơn.” Tân Án .
“Sau  em về  định  phim mới ?” Nghiêm Húc tùy ý hỏi.
“Có đang bàn bạc mấy dự án, dù  ở nước ngoài cũng hơn nửa năm , cũng  về cố gắng  việc thôi.” Tân Án .
Nghiêm Húc  hỏi: “Định  thể loại phim gì?”
Tân Án im lặng một hồi: “Muốn  cái gì đó nhẹ nhàng thôi, kiểu cuộc sống bình dị ở thành phố nhỏ , bộ phim  tiêu hao sức lực quá nhiều .”
“Thế Giới Hắc Ám?” Nghiêm Húc hỏi.
“ , lúc  "Thế Giới Hắc Ám", suýt chút nữa em  thoát   vai diễn, nhân vật trong đó giống em quá.” Tân Án thở dài, nhưng đó đều là chuyện quá khứ, bây giờ cô  tự  vượt qua .
Nghiêm Húc cũng  một chút thông tin về bộ phim ,  Tân Án  ,  khẽ nhíu mày: “Nhân vật đó, giống em ?”