Sau khi tắt sóng trực tiếp,   đều thoải mái hơn nhiều. Dù   camera , họ  luôn chú ý lời ăn tiếng , cũng  mệt.
“Nghiêm lão sư, em dẫn   phòng nhé.” Nghiêm Húc  đầu tiên đến nhà nghỉ dân dã , Tân Án liền tự giác đảm nhận vai trò  lớn trong nhà.
Đến cửa phòng, Nghiêm Húc đang chuẩn  bước , Tân Án đột nhiên như nhớ  điều gì,  đùa: “À đúng , đây chính là phòng Lục Tình từng ở đấy.”
Nghiêm Húc  thấy cái tên , giữa lông mày liền nhăn  như đang đau đầu: “Anh với cô    quan hệ gì.”
“Em  mà.” Tân Án  .
“Bọn anhthật sự   quan hệ gì.” Nghiêm Húc giải thích.
“Em thật sự  mà.” Tân Án .
 Nghiêm Húc  vẻ mặt  của Tân Án, thấy thế nào cũng  giống như là tin tưởng.
“Vậy Nghiêm lão sư tự thu xếp nhé.” Nói xong Tân Án định lướt qua Nghiêm Húc  cửa, đột nhiên  Nghiêm Húc nắm lấy cổ tay.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Nghiêm Húc đổi sang vẻ mặt nghiêm túc: “Trước đây cô  theo  nhà đến thăm nhà  vài ,  thì… Sau     rõ là    ý gì khác với cô , nhưng cô    lợi dụng  phận nghệ sĩ của , mơ tưởng ép  thừa nhận.”
“Sau đó  cũng  thanh minh, cùng cô  tuyệt đối   bất kỳ quan hệ nào khác.”
Nói xong sợ Tân Án  tin,   chằm chằm  mắt cô.
Tân Án   chằm chằm đến  khó chịu, cô né mắt . Điều cô để ý bây giờ là,  Nghiêm Húc nắm cổ tay cô  mà  buông  ?
“Em  mà, em chỉ đùa một chút thôi.” Tân Án : “Em    thích  như .”
“Người như thế nào?” Nghiêm Húc thở phào nhẹ nhõm, ngược  hỏi.
Tân Án đương nhiên : “Tuy rằng em với cô  chỉ ở chung mấy ngày, nhưng cô  rõ ràng là một tiểu thư  nuông chiều   trời cao đất dày, tầm  cũng hạn hẹp, với  thì càng khác  một trời một vực. Nếu   hai  thật sự  quan hệ gì, thì em mới là  sốc đó.”
Nghiêm Húc xoa tay xuống, trêu đùa  cô: “Vậy em cảm thấy,  như thế nào thì tương đối phù hợp với ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/chuong-276-giong-dieu-ky-la-1.html.]
“Thì ít nhất cũng  là   mặt đều xứng đôi với , ít nhất tầm   cao.” Tân Án .
“Theo em , chẳng    khó tìm bạn gái , rốt cuộc  như  hiếm lắm.” Nghiêm Húc hỏi.
“Cũng  hẳn,  như  cũng  mà, ví dụ như…” Tân Án đột nhiên nhận  điều gì, vội ngậm miệng : “Nghiêm lão sư    là  gia đình ép cưới đó chứ?”
Nghiêm Húc  cô  trúng tim đen một cách bất ngờ,    gì: “Không ,  cần em lo.”
Nói xong  buông tay Tân Án , giọng điệu kỳ lạ: “Tân lão sư vẫn nên nghỉ ngơi cho  , để đầu óc tỉnh táo một chút.”
Tân Án: "?"
Về đến phòng, Tân Án vẫn còn kỳ lạ lẩm bẩm: “Chẳng lẽ thật sự  giục cưới,   đến là  phát điên lên, nhưng   còn trẻ như ,    giục cưới  ? Thật đáng sợ.”
Nghiêm Húc: [Anh đương nhiên là tức em ngốc nghếch  hiểu chuyện !]
Ngày nghỉ hiếm hoi, Tân Án cũng cho phép  thư giãn một chút,  dậy chạy bộ buổi sáng, ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao. Lúc cô  khỏi phòng, cả nhà đều im ắng, chắc   vẫn còn đang ngủ say.
Làm xong bữa trưa, Tân Án bất ngờ nhận  tin nhắn của Hoắc Lâm, chỉ vỏn vẹn bốn chữ " ở cửa hàng?"
Tân Án đầy dấu chấm hỏi.
Trả lời  hôm nay cô nghỉ,  nhanh Hoắc Lâm gọi điện thoại .
“Cô ở ?”
Tân Án: “ ở nhà nghỉ,   chuyện gì ?”
Hoắc Lâm: “Việc mang tro cốt Trần Sâm   đó sở dĩ nhanh như  là vì   giúp đỡ ở giữa, cô  chứ. Ở đây  một phần văn kiện  cô mang về cho   .”
Tân Án  hiểu quy tắc ở đây, chỉ cảm thấy kỳ lạ: “Anh  thể gửi chuyển phát nhanh ?”
Hoắc Lâm: “..... Phiền phức,  đưa cho cô, cô  xử lý thế nào thì xử lý.”
Tân Án: “Anh  đến đây?”
Hoắc Lâm: “Mở cửa.”