Khói bụi từ vụ nổ dần tan, để lộ hai  bước   ai khác ngoài Thẩm phán địa ngục và bà lão từng gây   ít rắc rối cho .
 
Ả  rắn  chằm chằm  họ,  lớn:
 
“Hahahaha! Lại  thêm kẻ thù ?  cũng chẳng ! Hôm nay, đến bao nhiêu  g.i.ế.c bấy nhiêu,  ai  thể ngăn cản  !”
 
Thẩm phán địa ngục lập tức đưa tay tạo  một thanh kiếm,  tấn công thẳng về phía ả. Những thanh kiếm bay nhanh đến mức mắt thường  thể theo kịp. Ả dùng chiếc đuôi quật mạnh lên  trung, khiến kiếm  hất ngược trở .
 
Thẩm phán địa ngục và bà lão lập tức né tránh. Bà lão giơ tay tạo  một luồng sức mạnh màu đen tấn công ả, nhưng ả cũng  chịu thua, phóng  một luồng sức mạnh màu xanh phản kích. Hai nguồn sức mạnh chạm , tạo nên một vụ nổ vang trời.
 
Ả  đắc ý:
 
“Phép thuật của các ngươi chẳng  gì   . Giờ    thêm sức mạnh của Thần Sói, hôm nay các ngươi chỉ còn con đường c.h.ế.t!”
 
Thẩm phán địa ngục bình thản đáp:
 
“Hai  còn sức chứ? Mau hợp lực tiêu diệt ả!”
 
Cô gái từng giúp Thần Sói liền gật đầu:
 
“Được! Hôm nay  nhất định chiến đấu hết , để ác quỷ  tan biến  !”
 
Thần Sói lúc   mất sức mạnh chỉ  thể  ba  vây quanh ả. Họ lập tức tạo thành một vòng tròn. Thẩm phán địa ngục tung  một nguồn sức mạnh đen xanh, ả đưa tay đỡ, đồng thời dùng kiếm đấu với bà lão, còn chiếc đuôi liên tiếp quất về phía cô gái.
 
Cảnh chiến đấu vô cùng khốc liệt. Cô gái chỉ  thể tránh né,  đủ cơ hội phản đòn. Ả nhanh chóng hút cạn sức mạnh của Thẩm phán địa ngục, khiến ngài ngã xuống đất,  quấn đuôi hất cô gái văng  xa. Tiếp đó, ả đ.á.n.h bật thanh kiếm của bà lão,  đ.â.m thẳng  bà.
 
Lúc ,  ai còn đủ sức đối đầu với ả, nhưng họ vẫn kiên quyết  bỏ cuộc. Ả  mỉa mai:
 
“Hừ!  là lấy trứng chọi đá. Cậy đông h.i.ế.p yếu, đây chính là kết quả của các ngươi. Hôm nay, đừng mơ thoát c.h.ế.t!”
 
Bọn họ vẫn  dậy. Cô gái biến  muôn loài hoa, bao phủ lấy ả,  dùng sức mạnh màu trắng trói chặt. Thần Sói thấy rõ những bông hoa đang dần héo tàn. Bà lão cũng  chịu thua, triệu hồi hàng ngàn con dơi tấn công ả, nhưng ả lập tức gọi  bầy rắn c.ắ.n xé lũ dơi, phát  những tiếng rít ghê rợn.
 
Bà lão thở dài,  tạo  những sợi chỉ đỏ quấn lấy ả. Thẩm phán địa ngục phóng thêm một luồng sức mạnh màu đen về phía đối thủ.
 
 tất cả đều vô ích. Ả vẫn  đắc thắng, dùng sức mạnh bao trùm  , hất   văng  xa. Ai nấy đều ôm bụng, ho  máu.
 
Lúc , cô gái dường như nghĩ  điều gì,  lớn:
 
“Này! Cậu còn nhớ cây kèn  đưa cho  ? Mau thổi nó !”
 
 lập tức  theo. Âm thanh vang lên khiến ả  rắn đau đớn, cơ thể co giật, nhảy múa loạn xạ. Cô gái khẽ :
 
“Ta  truyền hết sức mạnh của   cây kèn. Khi  dùng nó…Ta sẽ thật sự tan biến. Tạm biệt, thế giới …”
 
Nói , cô hóa thành ánh sáng, bay  cây kèn, để  ánh mắt ngỡ ngàng của tất cả  . Họ  thể tin cô  sẵn sàng hi sinh để bảo vệ chính nghĩa. Nước mắt ai cũng rơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chang-soi-tim-vo/chuong-57.html.]
 
Thẩm phán địa ngục và bà lão cùng mỉm :
 
“Tạm biệt… Có lẽ bây giờ  chuyện sẽ kết thúc. Cái ác sẽ  còn nữa. Sau ,  ai  thể cứu  , nhưng chúng  sẽ hi sinh  . Dù  chúng  cũng sẽ  trời phạt, coi như cứu  là một điều .”
 
Dứt lời, họ nhắm mắt, biến thành hai thanh kiếm, lao thẳng  ả  rắn. Một vụ nổ lớn vang lên. Hai thanh kiếm hóa thành mây khói, còn  xác ả   biến mất. Ả  c.h.ế.t thật sự, và câu chuyện về cái ác mà ả gây  cũng chấm dứt tại đây.
 
Nhìn tất cả những  vì  mà hi sinh, Thần Sói cảm thấy đau đớn đến tột cùng, bật  nức nở. Một lúc , lấy  bình tĩnh, ngài :
 
“Ta thực sự xin  vì   bảo vệ   . Các   cứu  mà  hi sinh tính mạng. Ta nhất định sẽ trở thành một  , sống  nhất  thể, và sẽ  phụ lòng các  …”
 
Nói , Thần Sói  trở về hang động, trong sự buồn bã bao trùm. Ngài chỉ  bảo vệ dân làng, dù lời nguyền   giải, ngài cũng chẳng còn  yêu đương gì nữa.
 
Ngài bế quan ở đó cho đến khi một giọng  vang lên từ bên ngoài hang, kèm tiếng  đang đào đá:
 
“Thần Sói! Ngài  trong đó ? Rốt cuộc ngài   ? Ta  tìm ngài suốt. Ta nhận  những sai lầm của  . Mong ngài tha thứ và   với . Từ nay  sẽ  khiến ngài đau đớn nữa!”
 
Thần Sói    qua sức mạnh  xuyên thấu,  những âm thanh  mà lòng đau nhói.  ngài  quyết: Cả đời  sẽ  gặp   nữa. Ngài tiếp tục bế quan, bảo vệ dân làng như một sự chuộc .
 
Cái hang dần sập xuống. Từ bên ngoài,   ngừng đào, nhưng chỉ là vô vọng.  nghĩ Thần Sói  c.h.ế.t,  thể tìm   ngài. Trong sự bất lực,  rời , ôm một giấc mộng mỏng manh rằng một ngày nào đó sẽ gặp  ngài.
 
Mẹ   còn ngăn cản  yêu Thần Sói nữa, nhưng bà đau lòng khi thấy  khổ sở vì tình yêu . Bà tự trách  vì từng ngăn cản . Rồi một ngày,   qua đời…
 
Nỗi đau mất  và mất tình yêu khiến  tuyệt vọng.  quyết định tự kết liễu đời . Khi   vực thẳm, định nhảy xuống, thì Thần Sói xuất hiện.
 
Ngài  , giọng nghiêm nghị:
“Cậu    điều dại dột . Biết bao   hi sinh để đổi lấy mạng sống của . Cậu  sống ,  rõ ?”
 
 òa , ôm chầm lấy ngài:
“ …  giờ  chẳng còn ai. Ngài cũng  ở bên , thì    sống tiếp?”
 
Thần Sói đặt tay lên đầu . Lập tức,  thấy  những gì  xảy  sự hi sinh của Thẩm phán Địa ngục, Tiên Hoa, và bà lão Se Duyên. Nhận  tất cả,  quyết định  tự sát nữa.
 
Ngài gỡ tay  khỏi đầu , :
“Câu chuyện nhân duyên của chúng   kết thúc. Chúng  đừng bao giờ gặp  nữa. Tình yêu giữa con  và sói vốn là điều trái lẽ thường, sẽ chỉ mang đến đau khổ. Khi thế giới   chấp nhận, nếu  cứ đến với , sẽ còn nhiều  bỏ mạng.”
 
Nói xong, Thần Sói bắt đầu tan biến.  gục xuống đất, đau đớn gào lên:
“Tại   lấy  tất cả của con? Tại   để con   hạnh phúc trọn vẹn? Chẳng lẽ con sẽ sống cô độc cả đời ?”
 
 trở về nhà, ôm nỗi đau trong lòng.    câu chuyện của ,  xuất bản nó. Vài năm , cuốn sách trở nên nổi tiếng, nhưng ít ai tin câu chuyện là thật. Cuộc sống của  dần bình yên hơn. Lúc    22 tuổi, và quên bớt những ký ức đau lòng.
 
Tài
Xã hội hiện đại phát triển, những phong tục cũ dần biến mất. Không ai còn nhớ đến Thần Sói, chỉ   giữ ký ức , như một thứ sâu kín trong tim.
 
 mong rằng, ai  câu chuyện  sẽ hiểu: tình yêu là điều thiêng liêng. Đừng ngăn cản nó. Nếu  ngăn cản con  yêu, kỳ thị  ghét bỏ vì tình yêu  khác biệt, đó  thể trở thành biến cố lớn, khiến họ đau khổ cả đời giống như câu chuyện của . Hãy để họ yêu hết , cho đến khi chính họ chọn buông bỏ.
 
Hết p1