Cháo Ngọt - Chương 13
Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:50:26
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Triều từ trong vẻ mặt phức tạp cùng cảm xúc đổi mười một giây của Tiết Ấu Lăng rút khỏi dòng suy nghĩ, khẽ thổi một , hất bay sợi lông vũ gỡ , mới thong thả cong môi :
"Vừa ... nhắm mắt?"
Ánh đèn ấm áp trong phòng khách như vỡ tan giữa nụ của .
Mặt Tiết Ấu Lăng lập tức nóng bừng câu đó của Chu Triều, đỏ rực đến tận tai, lan xuống cả cổ— là vì hổ đến độn thổ.
Hít sâu ba , Tiết Ấu Lăng đột ngột bật dậy, dùng hành động để phát tiết cảm xúc: "Đồ chó——"
"Tối nay chính là ngày c.h.ế.t của !"
Chu Triều còn đang , phản xạ nhanh nhẹn né tránh đòn tấn công của cô. giây tiếp theo, bàn , liền trơ mắt Tiết Ấu Lăng tiện tay cầm lấy một cái bình hoa gần đó. Sắc mặt Chu Triều khẽ trầm xuống, vội la lên: "Đừng mà bậy!"
Tiết Ấu Lăng lạnh, lật lật cái bình hoa trong tay, đổi sang tư thế thuận tay giơ lên: "Sợ ? Nhát hả?"
Chu Triều lùi vài bước, mím môi: "Cái đó là mua từ buổi đấu giá ở nước ngoài, đồ cổ thật đấy."
"…" Tiết Ấu Lăng bĩu môi: "Ai mà chẳng là con nhà giàu."
Mặt Chu Triều cảm xúc: " thật cũng đắt lắm."
Tiết Ấu Lăng sắc mặt , bao năm ăn ý khiến tim cô bỗng nhảy dựng, cô nuốt nước bọt, nhưng mặt mũi vẫn chẳng hề biến sắc: "Bao nhiêu?"
Chu Triều im lặng một lúc khẽ : "Không nhiều, gần chín chữ thôi."
"..."
Tiết Ấu Lăng chậm rãi "ồ" một tiếng, đó lập tức hai tay cung kính ôm chặt bình hoa, cẩn thận đặt vị trí ban đầu, lấy một tờ khăn giấy, thổi nhẹ một cái lên mặt bình, tỉ mỉ lau thật sạch.
Chu Triều bóng lưng đang khom của cô, khóe môi co giật.
Mãi lâu , Tiết Ấu Lăng mới thẳng dậy, lùi vài bước thở hắt , chút do dự trừng mắt lườm Chu Triều: "Giả vờ ăn vạ ? Sao sớm?!"
"..."
NHAL
Chu Triều im lặng.
Trên đường về, Chu Triều lái xe dừng tiệm xăm thả Giang Lệnh Yểu xuống. Vừa nãy còn ghế phụ, Tiết Ấu Lăng cũng định xuống theo, nhưng đầu còn ló Giang Lệnh Yểu chút thương tiếc đè xuống.
Cô còn tiện tay đóng cửa xe , để bóng lưng tiêu sái như thể công lao và danh tiếng đều giấu sạch.
Tiếng khóa cửa xe vang lên rõ ràng.
Tiết Ấu Lăng kéo dây an , hậm hực thẳng phía : "Đi , đưa về nhà."
Chu Triều liếc cô một cái, gì, đạp ga.
Không gian nhỏ hẹp trong xe tràn ngập một bầu khí kỳ lạ.
"…" Chu Triều nghiêng bên cạnh, cuối cùng vẫn là mở miệng , phá tan sự im lặng: "Dạo còn gặp định mệnh nào ?"
Tai Tiết Ấu Lăng khẽ giật, ngẩng đầu lên mà cứ nghịch móng tay xinh : "Ai cần lo."
"Không bao lâu nữa là sinh nhật hai mươi lăm tuổi của ." Chu Triều nửa khuôn mặt ẩn trong ánh đèn neon ngoài cửa xe, giọng cũng thấp đôi phần, "Muốn quà gì ?"
Tiết Ấu Lăng mím môi: "Năm nào chẳng là mấy món đó, túi xách, nữ trang, phát chán ."
Chu Triều liếc cô, bật khẽ: "Năm ngoái thấy nguyên bộ túi đặt riêng của nhà C, như bây giờ."
Năm ngoái quà sinh nhật Chu Triều tặng cô là một bộ túi xách sản xuất độc quyền theo đơn đặt hàng riêng, dành cho khách VVIP.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chao-ngot/chuong-13.html.]
Độc nhất vô nhị , xa xỉ vô song.
Tiết Ấu Lăng khựng , mặt nghiêng ngoài cửa sổ: "Năm ngoái là năm ngoái. Năm nay mà còn chơi chiêu cũ thì chán c.h.ế.t."
"Cậu hai mươi lăm đấy, Tiết Ấu Lăng." Chu Triều khẽ tặc lưỡi, giọng khàn nhẹ: "Sao vẫn cứ như trẻ con thế."
Tiết Ấu Lăng chu môi, đảo mắt một vòng, đột nhiên thẳng dậy: "Chu Triều, năm nay sinh nhật sẽ ước điều gì ."
Chu Triều vừng vàng hạ phanh dừng xe đèn đỏ, mới thẳng cô: "Năm ngoái ước tận bốn phút, đến khi nến sinh nhật cháy hết luôn."
Ngừng một chút, thấy ánh mắt ai oán của Tiết Ấu Lăng, bật khẽ, từ tốn thẳng lưng đạp ga lúc đèn xanh bật lên, nối tiếp câu: "Năm nay thì ? Nói xem."
"…" Tiết Ấu Lăng mím môi, gần như cạy cả móng tay mới . Mãi lâu , cô mới mặt biểu cảm về phía : "Cậu đúng, hai mươi lăm , khi cắt bánh sinh nhật thì tìm bạn trai."
Xe khẽ khựng , như ai dẫm nhẹ phanh.
Chỉ một giây, thoáng qua.
Mắt Tiết Ấu Lăng lấp lóe, trong đáy mắt ánh lên tia đắc ý khó nhận .
Lâu , Chu Triều mới nhàn nhạt bật một tiếng "ồ", đuôi âm nhếch: "Nhắm mục tiêu mới ?"
Lần Tiết Ấu Lăng thẳng , vuốt tóc, nụ trong mắt như ánh lấp lánh: "Ừ đó."
Chu Triều lái xe lên đường núi, ánh đèn mờ, mím môi, thong thả ung dung hỏi: "Trước khi cắt bánh sinh nhật bạn trai ?"
Tiết Ấu Lăng gật đầu.
Không gian rơi yên lặng.
Cô tiếp tục nghịch móng tay, đầu óc rối như tơ vò, cứ nhớ mãi tiếng thì thầm như mộng của Chu Triều hôm đó và nụ hôn lên cổ chân. Khi hồn , bên tai chỉ vang lên một câu của Chu Triều: "Đến , xuống xe."
Tiết Ấu Lăng ngẩng đầu, đập mắt là biệt thự của Chu Triều.
"…" Cô khựng , trừng mắt : " bảo đưa về nhà cơ mà."
Chu Triều ừ một tiếng, đó trơ mắt bên ghế phụ thành thật tháo dây an .
Ánh mắt Chu Triều khẽ lay động, cô, tự đẩy cửa xe : "Nhà xa quá— lười vòng đường."
Tiết Ấu Lăng cũng xuống xe theo, tay xách chiếc túi nhỏ, bước đầy tức tối đôi giày cao gót, lầm bầm oán trách, ý thức mà thẳng biệt thự.
Lúc ngang qua Chu Triều, cô còn cố tình hích vai một cái, hừ lạnh một tiếng, hiên ngang ấn vân tay mở khóa cửa—
Tiện tay đóng cửa , nhốt luôn Chu Triều ở bên ngoài.
Bên trong vang lên tiếng Đại Bạch vui mừng kêu.
Một một ch.ó chơi với vô cùng vui vẻ.
Chu Triều cũng tức giận, chỉ cửa, đưa tay gãi mũi, đó bật thành tiếng.
Ánh trăng xuyên qua tầng mây mỏng, rắc chút sáng bạc lấp lánh lên .
Anh xoa xoa gáy, trong đầu hiện lên câu của Tiết Ấu Lăng xe, khẽ tặc lưỡi—
Trước khi cắt bánh sinh nhật là bạn trai ...
Vậy thì... đành đẩy nhanh tiến độ một chút thôi.
là, khó chiều thật đấy.