Chấp Thoa Sư - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-12-22 01:37:32
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Huống hồ, con gái của Nguyên Y đang trong tay , nghĩ đến cũng dám sinh tâm loạn. Cho dù chuyện luyện t.h.u.ố.c chỉ là lời dối trá cầu sinh, thì cũng chỉ là kế giữ mạng mà thôi.

 

Sân viện tĩnh lặng vắng vẻ, đèn lồng treo dọc hành lang đều tắt, chỉ ngọn đèn trong phòng vẫn tắt, ánh sáng mơ hồ lờ mờ hắt qua lớp giấy cửa cũ kỹ.

 

Tiêu Dực trong sân, đưa mắt quanh, lòng chợt dấy lên nghi hoặc —— nàng rốt cuộc cầu điều gì?

 

Vị Nguyên đại phu tựa như ngoài thế tục, chẳng ham giàu sang, chẳng màng quyền thế, chẳng thấy thú vui riêng. Thế thì vì nàng hao tâm tổn trí, hết đến khác xoay chuyển giữa Kỳ vương, phụ hoàng đến ?

 

Tiêu Dực bỗng nhớ đến một cảnh năm xưa thuở thiếu niên, chuyện duy nhất Nguyên Y từng thừa nhận, chính là trong lòng từng tơ tưởng nên với .

 

năm tháng trôi qua, Tiêu Dực trưởng thành, cũng hiểu nhiều điều. Khi , ánh mắt của Nguyên Y, so với là ái mộ, chẳng bằng gọi là hoài niệm.

 

Nàng đang mượn để nhớ đến một , e là phu quân sớm khuất núi của nàng. Bằng , nàng thể nguyện lòng thủ tiết bao năm?

 

Tiêu Dực khẽ nhếch môi, giễu .

 

Ngay cả một kẻ như , cũng chẳng bằng Nguyên Y.

 

Tiêu Dực đang định rời , thì cánh cửa bỗng mở .

 

Nguyên Y xách đèn trong tay, tựa như đang định khóa cửa, bất chợt thấy , bước chân liền khựng :

 

“Bệ hạ, đến đây?”

 

Giọng nàng vẫn như thường lệ, ôn hòa điềm tĩnh.

 

“Trẫm chỉ hỏi, t.h.u.ố.c của Vu y, luyện tới ?” Tiêu Dực nhàn nhạt hỏi.

 

Song Nguyên Y là đại phu, thoáng qua uống ít rượu, vội bước xuống bậc thềm, dìu trong phòng.

 

Tiêu Dực chẳng nơi nào để , đành thuận theo nàng.

 

quan trọng hơn cả, thực sự thấu hiểu mối tình giữa và A Kiều còn mấy ai. Mà Nguyên Y, xem như là một trong đó.

 

Đêm , Tiêu Dực mượn men rượu, ánh trăng, nhiều lời trong lòng mà xưa nay từng hé lộ với bất kỳ ai.

 

Tới khi trời hửng sáng, mới tỉnh dậy, phát hiện đang trong phòng của Nguyên Y.

 

Hắn hoảng hốt xuống giường, may mà y phục vẫn chỉnh tề, mới âm thầm thở phào một .

 

Ngay khoảnh khắc đó, cảm thấy bản đúng là bệnh, đầu óc đang nghĩ ngợi cái gì ? Nguyên cô cô lớn hơn đến hơn hai mươi tuổi, tâm tư thâm sâu, càng thể thừa lúc khác say rượu mà điều bất chính.

 

Tiêu Dực nhận ngủ tại gian phòng phía tây, liền bước ngoài, chẳng thấy bóng dáng Nguyên Y cả.

 

Trên bàn gỗ đặt một chiếc bình ngọc trắng nhỏ, bên đè một mảnh giấy.

 

“Bệ hạ chỉ cần uống viên t.h.u.ố.c , liền thể gặp gặp.”

 

Tiêu Dực chấn động đến mức thốt thành lời.

 

Hắn nhớ , đêm qua, Nguyên cô cô từng với : “Thoa” rốt cuộc luyện thành.

 

Hắn thật sự… thật sự… thể gặp A Kiều tỷ tỷ ?

 

2

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chap-thoa-su/chuong-38.html.]

Nguyên Y biến mất .

 

Hồng Trần Vô Định

Người mà Tiêu Dực phái tìm kiếm, lục soát khắp nơi, mà chẳng ai tung tích của nàng.

 

Triều đình râm ran lời đồn, đều nghi ngờ vu y họ Nguyên của nước Sở cấu kết với Kỳ vương đang đào tẩu bên ngoài.

 

Thế nhưng Tiêu Dực chẳng còn lòng nào để lắng nữa.

 

Hắn ngẩn ngơ viên t.h.u.ố.c chờ đợi suốt bảy năm, lời nàng , rốt cuộc là thật giả? Liệu thật sự thể gặp A Kiều?

 

cũng loại trừ khả năng, thứ đó chỉ là một viên độc dược.

 

Huống hồ, giữa và Giang Hoàn đến nay vẫn con nối dõi. Nếu c.h.ế.t, triều chính rối ren, ngôi báu đổi, chỉ e Giang Hoàn cũng khó mạng sống sót.

 

Tiêu Dực liệu nên tin tưởng Nguyên Y ?

 

, nếu nàng thực tâm g.i.ế.c , đêm qua cơ hội, hà tất bày trò lắm chuyện?

 

Ngay khi còn đang do dự, thì hoàng hậu chậm rãi bước .

 

Nhìn Giang Hoàn, mấy tháng gặp, tâm trạng hỗn loạn trong lòng Tiêu Dực chợt trở nên yên tĩnh lạ thường.

 

Nếu cả hai đều trong lòng, thì cần gì miễn cưỡng nữa?

 

Hắn chỉ tìm A Kiều, thực sự yêu thương.

 

Hắn cứ nghĩ Giang Hoàn tới là để ngăn cản, nhưng ngờ nàng còn điên cuồng hơn, tiếc cả tính mạng, dám lấy cớ thử t.h.u.ố.c mà một bước đoạt lấy viên thuốc, uống một bước.

 

Tiêu Dực vội vàng ôm lấy hoàng hậu, nhưng chỉ thể trơ mắt thể trong lòng từng chút một tan biến.

 

“Hoàng hậu! Giang Hoàn, Giang Hoàn!”

 

Không nghĩ ngợi gì thêm, Tiêu Dực lập tức cầm lấy hai viên thuốc, uống một viên.

 

Khi tỉnh , làn gió lạnh thổi mặt.

 

Trên mặt, là một cảm giác lạnh buốt.

 

“Đây là… tuyết ư?”

 

Rõ ràng chẳng mùa đông, vì tuyết rơi?

 

Tiêu Dực đưa tay hứng lấy bông tuyết lả tả rơi xuống, trong đầu chợt hiện lên cảnh A Kiều qua đời năm đó. Hôm tuyết rơi dày, như phủ kín cả sinh mệnh .

 

Liệu A Kiều ở nơi ?

 

Hắn dậy, xung quanh chỉ thấy đất trời mênh m.ô.n.g tuyết trắng, một bóng .

 

Tiêu Dực lững thững về phía , dọc đường gặp nhiều dân chạy nạn, dắt theo vợ con, chen chúc chạy trốn. Hắn tiện tay chặn một , hỏi rốt cuộc là xảy chuyện gì.

 

Người giọng khác vùng, liền vội vàng khuyên mau chóng rời , trong thành đang dịch bệnh hoành hành.

 

“Dịch bệnh?” Tiêu Dực dù cũng từng là đế vương, từng vùng nào ôn dịch, nhất thời khỏi nghi hoặc, liền hỏi: “Đây là ?”

 

“Lang Châu đấy.”

 

Nghe , Tiêu Dực giật ngoảnh đầu về phía tường thành phía xa, hai chữ “Lang Châu” to rõ ràng cổng thành.

Loading...