CHẠY TRỐN CHỒNG CŨ - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:20:46
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy là bức xúc vì lúc tuyển chị Hằng chỉ dọn dẹp thôi còn lúc bảo chuyện khác nhưng ngẫm là do cần nên cũng đành im lặng mà chẳng ý kiến gì cả,vì chung mấy việc cũng chẳng cực gì mấy. lúc ở quê cũng lao động mà nên quen .

Chỉ là thấy tủi khi chị chủ đối xử với như mong đợi thôi.

Do buổi tối khách đông nên loay hoay đến gần 10h rưỡi dọn dẹp xong đấy mới chị Hằng cho về, đang loay hoay bước , định bụng thất thiểu bộ về thì cũng may là khỏi quán thấy con Trang chạy xe ,thấy nó hỏi liền

--Làm gì mà tới giờ mới về mắm, bà ý tới 10h thôi ?

Tiếng con Trang oang oang, sợ nó lớn chị Hằng phiền nên liền đưa tay lên bịt miệng nó nhỏ với nó

--Người 10h thôi nhưng khách ăn xong ko lẽ mày về. thôi chở tao về .

--Tùy mày,mà ko đấy?

--Được mà!

-- lên xe tao chở ăn hủ tiếu gõ về, chiều tao ko nấu cơm.

--Lo với trai nên ko nấu hả?

--thôi lên xe ,nhiều chuyện quá.

Con Trang chở vòng con hẻm nhỏ đến 1 xe hủ tiếu gõ sát lề đường 2 đứa ăn một bụng no thiệt là no mới về phòng trọ, mà công nhận 1 điều là ở sài gòn khỏi cần ăn gì xa hoa chỉ cần tối tối ăn 1 tô hủ tiếu gõ thôi là cũng thấy ngon hết sảy, đúng chất rẻ ngon luôn đấy, hợp với túi tiền của mấy đứa thuê như bọn .

.

.

.

với Trang về đến phòng trọ cũng gần 12h đêm,Nó về tới dẹp xe xong là leo tót lên gác ngủ queo , cái nết nó ngủ lắm nên xuống là nó thở đều đều , còn thì ngược tắm rửa sạch sẽ xong cầm điện thoại lên,chỉnh độ sáng ,tập trung tiếp chương truyện

Đêm càng về khuya cái ko gian yên tỉnh càng cho mạch truyện thêm dồi dào, ánh sáng nhẹ của điện thoại phát ,ngón tay thoăn thoắt nhấn phím đều đặn,trong câu chuyện đang nữ chính cũng cuộc đời đau khổ tựa bản nhưng đến chương 20 cô gặp soái ca yêu thương ...Chợt dừng thở dài,tự hỏi đến bao giờ mới tìm soái ca như cô đây nửa, soái ca chỉ ở trong truyện còn ngoài thật thì ngược ..

Tắt điện thoại ,kết thúc 1 chương truyện cũng kém 3h.. cũng nhanh chóng xuống chìm giấc ngủ.1 ngày nữa trôi qua khi ánh sáng bên ngoài bắt đầu hé mở...

-----

Hôm nay xem đồng hồ kiểu gì, mà khi đến quán mới phát hiện tới quán sớm hơn nửa tiếng ,đang loay hoay sắp xếp bàn ghế ngay ngắn thì thấy xe chủ quán chạy về.

Thấy đưa 1 hộp cơm cho

--Nay chị Hằng về quê việc gấp nên trưa ko nấu cơm kịp em ăn tạm cơm hộp nha, nếu đói nửa thì , phở đặc biệt cho em ăn nha Vy...

liếc chần chừ đưa tay lấy hộp cơm thì bất ngờ chủ quán nắm lấy tay giật b.ắ.n mà rút mạnh tay hộp cơm cũng rơi xuống đất văng tứ tung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chay-tron-chong-cu/chuong-16.html.]

Hoảng sợ tột độ, vội vàng thụt lùi chân về mấy bước, , run run

--Em xin , em ko cố ý. Để em dọn hộp cơm ạ.

trả lời xong định xuống hốt cơm vô thì liền ngăn nháy mắt với .

--Không thôi em trong việc .

, để dọn cho

Tự dưng thấy cử chỉ là lạ thích động tay động chân nên bất an lắm, ko đợi gì tiếp cũng nhanh chóng thẳng phía nhà mà công việc.

Cũng may từ lúc đó cho tới chiều khách đông lắm việc nên cũng cư xử với bình thường cũng đỡ lăn tăn mà lo lắng

.

Những tưởng im chuyện, Ấy mà đến khi quán tan hết khách, đang ở phía lui cui rửa nốt mấy cái tô, chén còn thì bỗng dưng phía lao tới ôm chầm bóp ch́́ặt n.g.ự.c khiến đau điếng, giật b.ắ.n , cái tô tay cũng rớt xuống bể tan nát.

hoảng hốt, mặt mày tái xanh nên liền la lên

--Á ai đó,buông ,buông

Giương mặt của tên chủ quán háo sắt hiện mặt nham nhở khiến sợ hãi đưa tay đẩy mạnh , nhưng sức hạn chống cự với sức của nên càng lúc càng điên cuồng lao ghì chặt hung hăng cắn môi ,môi chiếm lấy ,nước bọt chảy hai bên mép tỏ vẻ thèm thuồng càng thêm gớm ghiếc.

hôn đến mức ngột thở nên chỉ đánh đá loạn xạ hai chân bên ,may mắn đá một cước trúng ngay chỗ hiểm của buông vội đưa 2 tay bịt chặt chỗ đó

Đau quá , giận dữ tát mặt mấy phát hét lên

--Mày g.i.ế.c tao hả con ch.ó ?

Vừa lấy tao kéo mạnh cánh cửa cái kẹt . thấy thế càng hoảng liền la lên

--Anh cái gì hả đồ đê tiện,mau thả ,thả , ai ko cứu với

Mặc la hét kh́́ản cổ bên ngoài vẫn im lặng như tờ chỉ mỗi tiếng man rợ của tên chủ quán xa

--Mày hét tới sáng mai cũng ko ai cứu mày ,ngoan chiều , đây, đây vy ơi

--Đừng mà,đừng mà, ai ko cứu với

đến mức ko cất tiếng lên chỉ rớt nước mắt trong tuyệt vọng vô thức thụt lùi phía ,2 tay ôm lấy ngực, càng tiến tới càng thụt lùi

Bổng

Rẹt

Chiếc áo đang mặc xé rách nát, hai bầu n.g.ự.c phút chốc lộ , hung hăng nhào tới đè xuống vung tay ôm lấy, chiếm đoạt môi ,bàn tay lân la xuống đó, nhào nặn hai bầu n.g.ự.c thành những hình thù lạ lẫm.

Loading...