CHẠY TRỐN CHỒNG CŨ - Chương 39

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:21:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đưa tay lên sờ mặt tuy là bà tát đau đấy nhưng cũng chẳng bằng nỗi đau sâu trong lòng chịu đựng

từ bây giờ chính thức ước gì bà từng là hoặc giá như ông trời đừng cho ǵ́ặp để ký ức về tình thiên liêng vấn lưu giữ thật trong tim , trời xui ǵ́ặp bà để gì khi ngươi họ vẫn còn một đứa con gái nhưng họ tuyệt nhiên thừa nhận độc ác tới nỗi tay chẳng chút nương tình thế ..

Nhìn trong chiếc gương nhỏ, đưa tay lên tém mấy sợi tóc tém vành tai. Gương mặt bầu bĩnh ngày nào bây giờ trông lạ hẳn, đến còn ko nhận nữa, tóc tai ướt nhẹp mặt mũi bầm dập, miệng vết m.á.u vẫn khô, đến còn công nhận là đen đủi đến luôn? tới thương tới đấy. giống kiểu là híện của chỗi

----''

.Ngoài cửa tiếng gõ cửa. mở. con Ngọc ngoài thấy tình hình thảm hại của chắt nó hả lắm,mặt nó tươi rối hẳn ,. miệng thoáng ý mỉa nhưng khi thấy nó liền thu về hắng giọng

--Bà chủ đưa em lọ thuốc bảo chị thoa cho mặt bớt sưng đấy , với bà bảo chị dọn đồ qua ở với Trường luôn ,.trong vòng một tháng chị dùng chiêu trò gì cần và quan trọng là thai với . Còn bà chủ sẽ đổi và tống cổ chị đường đó

Đôi mắt nó dấy lên sự ghen tức nên khi nhận lọ thuốc từ tay nó cũng rụt rè lắm.Nó đưa xong cũng liền một lèo xuống chẳng đợi lời nào

Cầm lọ thuốc trong tay, tâm tư trĩu nặng hẳn khi cẫn thận kỷ công dụng của thuốc mới dám bôi lên mặt.. Thật sự sống trong nhà mới hai ngày mà sanh cảm giác đa nghi . thấy gì cũng sợ hại nên tự dặn cẩn thật với tất cả ỷ y nữa.

Biết thuốc an yên tâm sử dụng và khi da trực tiếp bôi thuốc cảm giác đầu tiên cảm nhận là da mặt mát. Sau đó đau rát từ từ giảm dần.

Bôi thuốc xong xuống giường ngủ luôn,là do công dụng của thuốc do mệt quá cũng chẳng rõ nhưng đến lúc tỉnh dậy hướng cửa sổ trời tối mịt, cái bụng bên reo lên.

uể oải dậy rửa mặt đấy lững thững xuống nhà, vội xuống bếp múc một tô cơm ăn ngon lành..mà lúc ăn mới để ý hôm nay vắng tanh, đèn cũng bật. cảm giác vắng vẻ .

thắc mắc nên bưng tô cơm vòng vòng tìm chỗ bật đèn, vô tình ngang phòng bà Vân chợt tiếng cãi vã.

Cảm thấy tò mò sát tấm kính áp tai để thử là chuyện gì

Và bất ngờ vô cùng khi từ trong phòng tiếng con Ngọc đang bực dọc gào to lên

--Bà tin hết chuyện cho hai hả,. bà lợi dụng bây giờ bà đá kh́ỏi nhà ? ha ha bà đừng tưởng con Ngọc lúc nào cũng ngu ngốc để cho bà dắt mũi. Bà lầm , sợ bà nghĩa cái chuyện gì cũng theo bà .

Sau tiếng lớn của con Ngọc, thì tiếp tục giật b.ắ.n khi tiếng bà Vân lớn giọng hung hăng cũng chẳng kém

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chay-tron-chong-cu/chuong-39.html.]

--Mày dám? tao thách mày đó. Nếu mày dám hó hé chuyện gì ngoài, tao thề tao để yên cho mày sống .

--Mấy năm qua bà dọa như hoài chán . cho bà cóc sợ bà nữa Trường mất là do một tay bà , là do bà hại c.h.ế.t bà , bà chuẩn đền tội

….Cái tô cơm tay xém rơi xuống đất, may mà chụp kịp. đó, tim đập thình thịch, chuyện gì đang xảy nè, mới một tin chấn động thật, và lời mà con Ngọc thật ? chẳng lẽ độc ác tới mức như ?

xong khỏi hoang mang cả run lên khi hoàng loạt suy nghĩ cứ lập lập trong đầu nên bên trong phòng hai đó gì nữa cũng chẳng rõ,chỉ cho đến khi tiếng bước chân mở cửa phòng mới lật đật ôm tô cơm chạy vội lên phòng.

Do đang gấp nên chạy đại, chạy lên cầu thang mà phóng như điên, chẳng còn để ý từng bật nữa mà dang thẳng chân bước qua mot4 2-3 bật. Cuối cùng túm cánh cửa phòng của chú chẳng kịp suy nghĩ mà chạy ùa .

Cảm thấy thoát trong phòng cố hít lấy khí mà cánh mũi cứ phập phồng phà hít thở hổn hển

lúc , đang ở phòng chú, vô tình thấy chú đang tắm bước . Cơ thể cường tráng chỉ quấn mỗi cái khăn bông trắng ngang hông che thứ cần che giật đánh rơi cả cái tô xuống đất vỡ nát.

Ôi ơi đang run sợ chuyện , giờ phút gặp chú khỏi run hơn. Mặt chợt đỏ bừng sợ chú trêu nên nhanh chóng đưa tay che mặt luống cuống hổ .

Bên chú cũng gấp đóng cửa cái rầm lên tiếng

--Cô khùng hả gõ cửa. Bộ họ phát hiện giả vờ liệt ?

đang run nên cứ chú lí nhí

--Xin cố ý. mà chú mặc đồ .

--Thấy của cả còn ngại gì nữa?

--Thấy...thấy gì chứ.. Chú nên tự trọng chút ,chú ngại nhưng ngại mà.

--Quay , mặc đồ . Cô đúng là lắm chuyện thật đấy

từ từ thật là chú mặc đồ mới đỡ ngại, đó xuống nhặt mấy mảnh vỡ của tô cơm bể, vì tâm trạng đang bình tĩnh nên cẩn thận mảnh tô bễ sượt tay , một vết xước da hiện m.á.u chảy..

lúc định buông mảnh vỡ để cầm m.á.u vì đau lắm thì chú xuống bên cạnh và chụp lấy tay gỡ mảnh tô bể tay đó đưa ngón tay xước của lên miệng chú ngậm lấy.

Loading...