CHẠY TRỐN CHỒNG CŨ - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:23:16
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi chuyện trôi qua trong êm đềm, những gì bà Vân gây chịu mức án thích hợp do toà án đưa nên chúng cũng chẳng gì bàn cãi nữa. Cũng từ ngày đó con của Ngọc do sum họp nên họ xin Trường cho họ về quê sống cuộc sống bình dị vốn ,và cũng đồng ý với họ.

Mọi cả, ngôi nhà chỉ còn ở.Do ba định cư bên nước ngoài nên sự việc vạch trần,ông cũng gọi về an ủi và cho luật sư qua chuyển nhượng tất cả tài sản bên cho tất.Và thủ tục Trường nắm hết nên cũng hỏi xen .

Vào một ngày trời

Được hôm chủ nhật Trường nghỉ , đang nấu dỡ món phở bếp thì chợt tiếng xe máy chạy bóp kèn inh ỏi.

Mở tạp dề tắt bếp vội kịp mở rộng cánh cửa con Trang chạy xe ào . Cái miệng nó oang oang

--Ê cho tao qua ké một ngày nha, bên phòng tao cúp điện . Nóng bỏ .

mỉm vì cái nết của nó nên liền đưa tay gỡ cái nón đầu nó bảo nó nhà, đẩy nó xuống ghế .

--Con gái con lứa tới chỗ oang oang hà? Ừa mày qua là tao tiếp chớ ! hôm nay Trường ở nhà, mày chơi nho nhỏ tiếng xíu nhé.

thế bĩu môi

-Gớm lo cho quá nhỉ.

--Chứ ? Mà nè,mày đây nhé,tao nấu phở xong đem cho ăn sáng.

xong nhóm đích lên định bếp nó kéo tụt . Nó trêu

--Nay iu ở nhà bày đặt nấu phở đồ he, may cho tao quá, sáng ăn gì.

--Nhỏ chọc tao hoài

Đoạn nó cầm lấy tay đó nghiêm túc thổ lộ

-Vy nè, tự nhiên thấy mày hạnh phúc mà tao mừng quá, nè kể mày lúc tao công ty gặp Trường đầu tao rụng mấy chùm trứng luôn đó, thích ảnh dã man luôn, mà dù lớn tuổi xíu thôi nhưng trai, lạnh lùng đôi lúc ấm áp… lúc đó tao đơn phương ảnh lắm nha, nhưng mày thương sếp tao cũng buồn lắm nhưng tao nghĩ ,mày là ,mày thiệt thòi quá nhiều chắc ông trời đang bù đắp cho mày,nên tao nhường Trường cho mày đấy nha hôn.

thật nhiều đến khi xong gương mặt còn bẽn lẽn, còn chỉ trừ và trả lời nó thì bất ngờ từ lầu đúng lúc Trường đang xuống, mặc quần lửng.,áo cổ trụ màu đen trông cực trai, xuống tới trả lời nó

--Mới sáng qua phiền vợ ? còn cái gì mà nhường Trường cho mày hả ? Trang em bớt bớt nha.đừng thấy vợ dễ tin xàm nhé.

Trường bên cạnh tay qua ôm lấy mỉm . Con Trang thấy tụi tình tứ nên liền che mắt .Nó vẻ giận dỗi, bĩu môi thật dài

--Sếp cần móc mỉa em ?Dù gì em cũng một thời yêu đơn phương sếp mà?

Trường liền chắc sợ ghen nên hắng giọng to lắm nghiêm túc Trang

--En tiếng nữa mai sa thải em liền.

Con Trang liền hốt hoảng

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chay-tron-chong-cu/chuong-63.html.]

--Ôi đừng mà sếp,em giỡn mà.huhu

Thấy con Trang xụ mặt mà bật liền khuyên đừng chọc nó nữa…

lúc bên ngoài cửa tiếng chuông cửa vang lên. Con Trang thấy đang ôm nên nó ngay dậy tranh mở cửa.

Không là ai đến, nhưng bên ngoài tiếng ồn ào lớn lắm, ngạc nhiên vì ai nên định dậy xem thử nhưng kịp con Trang , giọng nó inh ỏi

-Bà về mau, đồ bà già ác độc còn dám vác mặt lên đây ?

-Mày... mày ở đây, buông tao tao gặp bà chủ nhà , mau buông tao

Cả hai cùng lúc lôi kéo, Trường thấy cũng bước nhanh ngoài, chỉ bước chân là chợt khựng khi mà giọng quen lắm, ai khác đó chính là của Bình, chồng cũ của ..

Trường , cất giọng hỏi

-Bà là ai?

Trường ngó nhà đó

- của con Vy, còn là ai? Bà chủ nhà , một năm qua hết thời hạn bán nó , bán tiếp nó nữa để lấy tiền chữa bệnh cho con trai . Cậu bảo bà chủ cho gặp mặt.

xong, đợi Trường lên tiếng con Trang cướp lời

-Ê bà chuyện mà ngượng miệng ? Con vy nó nợ nần gì bà mà bà bán nó hả. Khốn nạn, về…

-Mày bỏ tao , con mày tin tao về quê tao mách ba mày hả?

-Bà dám…

Thấy con Trang với bà cứ gây nên Trường đành lên tiếng bảo con Trang

-Em về đừng gây nữa, cứ để xử lý?

Trường lên tiếng nên con Trang dám nữa, khi nó xe rời còn trừng mắt canh cáo Bình…

Chỉ còn Trường và bà ngay cửa, lên tiếng hỏi bà

-Hiện tại con trai bà gì? Cần bao nhiêu tiền, và Vy là gì với bà, tại bán cô ?

Nghe Trường hỏi bà lập tức trưng bộ mặt khắc khổ

-Con trai hiện tại ung thư thận, cầu xin cho bán con Vy đây để lấy tiền về chữa trị cho con trai nha . Tội nghiệp thằng nhỏ, vợ bỏ theo thằng khác, mang trong căn bệnh nguy hiểm ? ... hết cách mới quyết định lên đây để nhờ gia đình . Con nếu chữa trị kịp nó nó sẽ c.h.ế.t mất..

Mẹ Bình níu tay xin xỏ Trường, im lặng ngay cửa, xong câu chuyện, và thái độ của bà, đoán những lời ba6 chắc là sự thật vì lúc tiều tụy và khắc khổ lắm, gieo nhân nào sẽ gặp quả đó, và đó cũng là quả báo cho họ, nhưng xong lòng càng trĩu nặng.

trình bày cảnh nhiều lắm thế nhưng vẫn cho Trường động lòng. Anh chỉ lạnh lùng thằng chân hất bà

Loading...