Lễ tân đẩy cửa khẽ : "Tạ tổng, Thẩm tổng đến ạ."
Tạ Chiêu  nhíu mày,  ngẩng đầu mà lật tài liệu trong tay.
"Cứ  lát nữa   việc,   thời gian ôn chuyện với  ."
Tiểu Hi vẫn ở phòng bên cạnh,    hết sốt .
Chiều nay   đưa cô  về nghỉ ngơi.
 lúc đó, một bàn tay đột nhiên chặn cánh cửa mà lễ tân đang định đóng .
Mu bàn tay đối phương nổi rõ những mạch m.á.u xanh, toát lên vẻ lạnh lẽo bệnh hoạn.
Khoảnh khắc  thấy bàn tay đó, ánh mắt Tạ Chiêu trở nên lạnh lẽo.
Người ở cửa vẫn  : "Tạ tổng, hôm nay tiện đường đến thăm ,    nể mặt chút nào ?"
Cánh cửa  đối phương từ từ đẩy .
Một khuôn mặt thanh tú, quý phái hiện  trong tầm mắt.
Thẩm Lận khóe miệng nở nụ ,  khi  phòng liền trực tiếp kéo ghế   xuống.
"Có chuyện gì?" Tạ Chiêu lạnh nhạt mở lời.
Thẩm Lận nhận chén  thư ký đưa tới, nhấp một ngụm nhỏ.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Giọng   ôn hòa.
"Tạ tổng, suy  tính ,   một yêu cầu  tiện ."
Thẩm Lận  vô duyên vô cớ mà đến,  mở miệng  là nhờ  giúp đỡ.
Tạ Chiêu khẽ nhướng mắt, liếc  Thẩm Lận.
Mối quan hệ giữa họ, hình như  đến mức  sẽ giúp đỡ  nhỉ?
Thẩm Lận dựa  ghế, ngón tay khẽ gõ nhẹ  tay vịn.
Anh  mỉm  nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt sâu thẳm.
"Nghe ——"
"Nhà Tạ tổng gần đây  một bảo mẫu mới?"
Trên đường về, Tạ Chiêu   gì,  cũng giữ im lặng.
 vẫn chìm trong sự bàng hoàng khi  thấy ảnh của Từ Cẩm.
Đáng lẽ   đoán  từ sớm.
Từ Cẩm và Tạ Chiêu, một  mang họ , một  mang họ cha.
Thảo nào   liên kết hai   với .
 ngày hôm đó Tạ Chiêu , chị gái    qua đời trong một tai nạn xe …
Lòng  như  một tảng đá đè nặng, nghẹn thở đến mức gần như  thở .
Trong đầu  vang lên câu  của  : "Cô  quen ai tên là Freya ?"
Hóa  Freya mà    là .
Vụ tai nạn của Từ Cẩm  liên quan đến .
"Tạ Chiêu."
 l.i.ế.m môi khô khốc, run rẩy hỏi: "Chị gái của , tên là Từ Cẩm ?"
 lúc đèn đỏ, Tạ Chiêu đột ngột đạp phanh.
Quán tính lớn khiến cơ thể  đổ về phía .
Tim  đột nhiên thắt .
"." Giọng   bình tĩnh vang lên từ bên cạnh, "Cô quen ?"
  nhận  sự bất thường của  , chỉ cúi đầu gật: " ."
  dám để Tạ Chiêu  thấy đôi mắt  nhòe  vì nước mắt của .
"Chúng  là bạn bè khi  du học."
 nghiến chặt răng.
Mỗi từ thốt , như   cầm d.a.o khoét  trái tim .
"Chị gái  là   , chị  dạy  nấu ăn, đưa   dự các buổi tiệc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chay-tron-khoi-long-son-cua-anh-trai-ke/chuong-7.html.]
"Chị   dịu dàng,  lương thiện, là   nhất mà  từng gặp trong đời ."
Từ Cẩm.
Người bạn duy nhất của   khi   nhà họ Thẩm.
Chị  thích nhất là đưa   mua sắm.
Bên tai  dường như  vang lên tiếng  của chị .
"Hi Hi , chị   một đứa em gái nhất, tiếc là chị chỉ  một đứa em trai."
"Thằng em trai của chị , lười biếng  kiêu ngạo, hách dịch c.h.ế.t  ."
"Nó cũng tầm tuổi em đấy, đúng , em    yêu ?"
"Hay là em  em dâu chị ! Chúng  cùng  tiêu tiền của thằng em chị!"
"Hôm qua  gọi điện cho em là  trai em  ? Anh  quản em   chặt quá ?"
"Nếu về nước mà em   liên lạc với  ,  thể đến nhà chị, chị sẽ chăm sóc em."
Bị Thẩm Lận giam cầm hai năm,  liên lạc với thế giới bên ngoài gần như cắt đứt,  thậm chí còn   Từ Cẩm  gặp tai nạn.
Nói đến đây,  vô thức nghẹn ngào, những giọt nước mắt lớn rơi lã chã  mu bàn tay.
 chợt như nhớ  điều gì, đột ngột ngẩng đầu lên, vụt nắm lấy cổ tay  .
"Anh   nghi ngờ     xúi giục tài xế,   bắt     ?"
Trong xe  chìm  tĩnh lặng.
Môi mỏng của Tạ Chiêu mím thành một đường thẳng.
Lúc   mới nhận  sự bất thường của Tạ Chiêu hôm nay.
Thường ngày, tuy       nhiều, nhưng cũng sẽ thỉnh thoảng đáp lời,  đến mức như bây giờ, lạnh lùng như thể chúng   từng quen .
 lúc đó, xe dừng  cửa nhà họ Tạ.
Tạ Chiêu nhẹ nhàng gạt tay  .
"Cô về  ."
Cuối cùng   cũng lên tiếng.
 cúi đầu tháo dây an , mới phát hiện một tay Tạ Chiêu vẫn đặt  vô lăng.
Anh    ý định  dậy.
 sững sờ.
Nhìn vẻ mặt   bình tĩnh, khuôn mặt ẩn hiện nét u ám.
Dù   chuyện gì  xảy , nhưng phản ứng bản năng của cơ thể vẫn nhắc nhở  đừng tự chuốc lấy phiền phức.
"Được."
Mở cửa xe bước xuống,  một   về phía cổng lớn.
"Tiểu Hi."
Tạ Chiêu phía  đột nhiên gọi  .
Suốt mấy ngày nay, đây là  đầu tiên   gọi  như .
 hoang mang  đầu .
Tạ Chiêu  trong xe, đôi mắt  ánh hoàng hôn nhuộm một lớp bóng tối.
Môi mỏng   khẽ mở.
 mỗi lời      khiến đầu óc  trống rỗng.
"Thẩm Lận."
"Cô  quen ?"
…
  quên   trở về nhà như thế nào.
Chỉ nhớ trong phòng khách,  giúp việc mới đến đang dùng máy hút bụi dọn dẹp.
Hình như   sốt , trán nóng bỏng, đầu ngày càng choáng váng.
 co ro  giường, lấy chăn trùm kín đầu, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống thấm ướt gối.
Trong đầu   là nụ  của Từ Cẩm, ánh mắt lạnh lùng của Tạ Chiêu  , và sự chiếm hữu gần như điên cuồng của Thẩm Lận.
Thật , dù Tạ Chiêu  ,  cũng  thể đoán .