Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:46:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lót trong là lớp lụa mỏng, mơ hồ thể thấy bờ vai, cánh tay nõn nà và làn da trắng mịn của nàng.

 

Không áo khoác rộng che lấp, dáng uyển chuyển đập mắt .

 

Tay Lăng Kiêu cầm chén run lên, nước văng một ít ngoài, b.ắ.n lên mu bàn tay .

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

ngay đó, lửa giận bùng lên trong lồng n.g.ự.c lấn át cả d.ụ.c niệm: “Ngươi vì Mạc Tử Khiêm mà đến cầu như ?!”

 

Mấy ngày nay nàng tránh như tránh tà, chỉ cần gần một chút là nàng sợ đến sắc mặt trắng bệch, liều c.h.ế.t cũng cùng cưỡi chung một con ngựa.

 

Hắn nàng kháng cự?

 

Hắn thể chịu đựng trong lòng nàng hiện tại , nhưng nghĩa là thể chịu đựng nàng động lòng với nam nhân khác.

 

Nguyệt Dao chút để ý, : “Phải, Hầu gia quyền khuynh triều dã, gì mà chiếm ? Chắc là dạo quá điều, Hầu gia tức giận. Hôm nay phụng dưỡng Hầu gia, xin Hầu gia hãy dựa theo lời hứa, tha cho một con đường sống, cũng cho ở Hầu phủ ngày tháng dễ thở hơn một chút.”

 

Hắn sẽ bỏ qua nàng, thanh đao treo cổ nàng sớm muộn gì cũng rơi xuống, chi bằng dứt khoát một chút.

 

Hôm nay nàng đơn giản thừa nhận lẳng lơ, đơn giản liêm sỉ chủ động trèo giường, để như ý nguyện.

 

Càng thì càng , thật sự thì gì hiếm lạ?

 

Hắn hiện giờ quyền thế ngập trời, nữ nhân thế nào mà ? Đối với một nữ nhân lẳng lơ chủ động hiến trèo giường, thể bao nhiêu hứng thú?

 

Sắc mặt Lăng Kiêu tối sầm từng chút một, chén trong tay bỗng nhiên vỡ tan, nước b.ắ.n ướt vạt áo . Đôi con ngươi vốn sâu thấy đáy, giờ phút giận dữ bùng nổ, gân xanh trán đều nổi lên: “Khương Nguyệt Dao.”

 

Nàng , trong mắt còn sợ hãi: “Muốn ở đây ?”

 

Nàng tiếp tục cởi đai lưng của , ngón tay thon thả kéo lấy đai lưng tinh tế bên hông, quấn quanh ngón tay, nhẹ nhàng kéo một cái.

 

Hắn đột nhiên lên, trực tiếp nắm lấy cổ tay nàng, kéo giật nàng về phía , toát khí thế âm u gần như g.i.ế.c .

 

Nguyệt Dao đón nhận ánh mắt , cả: “Hầu gia thích tự cởi? Vậy cứ theo ý Hầu gia là , thế nào cũng xong.”

 

Ngọn lửa giận trong lồng n.g.ự.c cơ hồ nổ tung, gắt gao chằm chằm gương mặt tươi như hoa của nàng, đ.â.m tim đến thở nổi.

 

Không là giận nàng quá thiếu tự trọng, là giận nàng vì Mạc Tử Khiêm mà thiếu tự trọng!

 

“Hầu gia?” Nàng gọi một tiếng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-109.html.]

Hắn hất tay nàng , hận đến đau cả ngực: “Cút !”

 

Nguyệt Dao liếc một cái, trong mắt vài phần kinh ngạc, vài phần thấu hiểu.

 

Hắn thất vọng nhanh như ?

 

Hóa nàng là trinh tiết liệt nữ tam tòng tứ đức như nghĩ, hóa nàng sớm cùng nam nhân khác ngầm sinh tình ý, hóa nàng còn dám trèo giường .

 

Bây giờ sợ là chạm nàng cũng thấy bẩn.

 

Nàng nhếch khóe môi, mang theo vài phần châm chọc, yên lặng xổm xuống nhặt chiếc áo khoác cởi , mặc chỉnh tề, đó ngoài.

 

Cửa thư phòng kéo , Kiếm Sương và đám còn canh giữ bên ngoài, giờ phút ai nấy đều cúi gằm đầu, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi trán đổ như hạt đậu.

 

Bên trong cụ thể xảy chuyện gì bọn họ , nhưng đây là đầu tiên bọn họ thấy Hầu gia nổi giận lớn như .

 

Nguyệt Dao ngẩng cao cằm, mặt biểu cảm rời .

 

Chờ đến khi Nguyệt Dao xa, trong thư phòng bỗng nhiên truyền đến tiếng vang lớn “RẦM”.

 

Chiếc bàn tay Lăng Kiêu trực tiếp vỡ tan tành.

 

Kiếm Sương và đám rùng một cái, vùi đầu càng thấp hơn.

 

Nguyệt Dao trở Minh Nguyệt Hiên, Xuân Nhi nơm nớp lo sợ theo nàng.

 

“Phu nhân, chọc Hầu gia tức giận ?” Xuân Nhi tuy đến thư phòng hầu hạ, nhưng thấy động tĩnh cãi vã bên trong, cũng hồn vía lên mây.

 

Hầu gia là quyền thế ngập trời như , phu nhân dám cãi với ngài ?

 

Thần sắc Nguyệt Dao lạnh nhạt: “Hắn vốn coi thường , cái gì mà tức giận?”

 

Giờ đây đơn giản là càng coi thường hơn mà thôi.

 

Xuân Nhi vội : “Phu nhân đừng , Hầu gia dù cũng là chủ quân của Hầu phủ, phu nhân đắc tội Hầu gia, ngày tháng sợ là dễ chịu.”

 

Nguyệt Dao chút để ý: “Ngày tháng dễ chịu hơn nữa cũng chịu đựng , còn gì đáng sợ?”

 

Huống hồ hôm nay nàng chẳng qua là thuận theo ý mà thôi, là chính từ bỏ.

 

 

Loading...