Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 120

Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:46:45
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyệt Dao nhếch môi: “Vừa tiểu nha vụng về, hỏng bánh chuẩn , con sắp xếp một chút.”

 

“Chút chuyện nhỏ đó cũng phiền con tự ? Mau xuống .”

 

“Vâng.”

 

Nguyệt Dao xuống, Lăng Kiêu cũng tới. Hắn thần sắc thong dong tự nhiên, mày mắt lãnh đạm, khác hẳn với đàn ông trong nhĩ phòng ban nãy.

 

Nam nữ riêng bàn. Lăng Kiêu tiên đến thỉnh an Lão phu nhân, Nguyệt Dao từ đầu đến cuối chỉ cúi đầu, thèm lấy một cái.

 

Ánh mắt lướt qua nàng, xoay xuống một bàn khác.

 

Yến tiệc cuối cùng cũng bắt đầu, ăn uống linh đình, xã giao qua , tự nhiên là một phen náo nhiệt.

 

Mà náo nhiệt nhất lúc , tự nhiên vẫn là bên cạnh Thái tử và Lăng Kiêu, đến kính rượu nối liền dứt.

 

Mạc Thế Khang tìm lúc rảnh, vội dẫn Mạc Tử Khiêm đến kính rượu Lăng Kiêu.

 

“Mạc gia thể rửa sạch oan khuất, đa tạ Lăng Hầu minh xét! Hôm nay nhân dịp tiệc mừng thọ Lão phu nhân, nhất định tự kính Lăng Hầu một chén rượu!” Mạc Thế Khang ân cần.

 

Thần sắc Lăng Kiêu đạm nhiên: “Mạc lão gia khách khí, chỉ là chấp pháp theo lẽ công bằng, Mạc gia vô tội, tự nhiên thể oan khuất.”

 

Mạc Thế Khang ngàn ân vạn tạ: “Đó cũng là Hầu gia xử án như thần! Ta thật sự khâm phục vô cùng!”

 

Nói , Mạc Thế Khang liền uống cạn chén rượu trong tay.

 

Lăng Kiêu nhúc nhích.

 

Mạc Thế Khang cũng để ý, ngược còn kéo Mạc Tử Khiêm lên : “Còn thất thần gì? Còn mau kính rượu Hầu gia!”

 

Trước đây Mạc Thế Khang coi trọng con thứ ba lắm. Hắn chín đứa con trai, căn bản thiếu.

 

Mẹ đẻ của Mạc Tử Khiêm chẳng qua là một ca kỹ, lúc nhất thời mới mẻ nên nạp phủ, già nua sắc tàn, giọng hát hỏng, Mạc Thế Khang liền ghét bỏ nàng , liên lụy đến đứa con trai cũng thích.

 

Mạc Tử Khiêm kinh doanh giỏi giang, chút bản lĩnh, giao việc ăn tay thể kiếm lợi nhiều hơn, Mạc lão gia tự nhiên là tận dụng triệt để, nhưng trong lòng vẫn coi trọng.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Mãi cho đến , Lăng Kiêu cố ý giơ cao đ.á.n.h khẽ buông tha Mạc Tử Khiêm, Mạc Thế Khang liền nhận điểm thích hợp, nghĩ rằng Mạc Tử Khiêm vận khí , Lăng Hầu ưu ái!

 

Cho nên Mạc Thế Khang hôm nay mới cố ý đưa Mạc Tử Khiêm cùng đến, để lộ diện mặt Lăng Kiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-120.html.]

 

Lăng Kiêu lướt Mạc Tử Khiêm, ánh mắt kẻ cả.

 

Mạc Tử Khiêm hai tay bưng chén rượu: “Đa tạ Lăng Hầu rửa sạch oan khuất cho Mạc gia.”

 

Cử chỉ cung kính, nhưng kiêu ngạo cũng nịnh hót.

 

Khóe môi Lăng Kiêu nhếch: “Chuyện nhỏ tốn sức.”

 

Mạc Tử Khiêm uống cạn chén rượu trong tay, Lăng Kiêu cũng hiếm khi nể mặt, cầm chén rượu lên, nhấp môi.

 

Mạc Thế Khang trong lòng mừng như điên, Lăng Hầu quả nhiên coi trọng Mạc Tử Khiêm! Đứa con trai của cuối cùng cũng uổng công nuôi nấng!

 

Mạc Tử Khiêm bỗng nhiên thấy ngón tay cầm chén rượu của một vệt đỏ nhàn nhạt, con ngươi co rút .

 

Hắn mạnh mẽ ngước mắt, thấy ánh mắt bạc bẽo của Lăng Kiêu đang , khóe môi ngậm nụ ý vị rõ.

 

Tay Mạc Tử Khiêm trong ống tay áo siết chặt, sắc mặt cứng đờ.

 

Hắn trí nhớ , những năm gần đây sổ sách trong nhà phàm là qua tay bao giờ xảy sai sót. Hắn nhớ rõ, đây là son môi của Khương Nguyệt Dao.

 

Mạc Thế Khang phát hiện sóng ngầm giữa hai , vẫn còn ngàn ân vạn tạ: “Có thể Hầu gia rửa sạch oan khuất cho Mạc gia, là phúc khí của Mạc gia! Sau Hầu gia chuyện gì, Mạc gia nhất định muôn c.h.ế.t từ!”

 

Lăng Kiêu Mạc Tử Khiêm, mang theo vài phần cảnh cáo: “Chỉ cần an phận thủ thường là .”

 

, đúng !” Mạc Thế Khang luôn miệng đồng ý, một phen ân cần hỏi thăm.

 

Lăng Kiêu còn kiên nhẫn ứng phó bọn họ, nữa. Mạc Thế Khang cũng ý, vội kéo Mạc Tử Khiêm lui xuống.

 

Lăng Kiêu liếc bóng dáng lảo đảo của Mạc Tử Khiêm, ánh mắt sắc lẹm.

 

Nguyệt Dao lúc chút tâm thần yên, khác đến kính rượu chuyện nàng cũng miễn cưỡng ứng phó.

 

“Ngươi ? Từ lúc trở về đến giờ cứ buồn thiu.” Hoài Ninh hỏi nàng.

 

Nguyệt Dao nhếch môi: “Không gì, chắc là mệt quá.”

 

“Đã sớm bảo ngươi đừng ôm đồm việc, sớm muộn gì cũng mệt c.h.ế.t . Cái Hầu phủ một ngươi gánh vác, ngươi mệt thì ai mệt? Chuyện cưới vợ của Kiêu ca ca thế mà cũng nhắc tới.”

 

 

Loading...