Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:46:47
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lăng Kiêu cầm chén lên uống: “Hiện giờ chuyện nghịch đảng trong triều còn , cũng tâm tư lo chuyện cưới hỏi. Để sang năm tính.”

 

Thái tử lắc đầu, cũng lười quản. Mớ hỗn độn trong hậu viện của chính còn thu dọn xong.

 

“Bên Mạc gia động tĩnh gì?”

 

Lăng Kiêu đặt chén xuống, mày mắt cũng thêm vài phần sắc bén: “Mạc Thế Khang đưa cho hai mươi vạn lượng bạc trắng mới thả . Tin tức tuy giấu kỹ, nhưng cũng lộ ngoài, bên Trần tướng tất nhiên cũng . Mạc gia tuy mất một nửa gia sản, nhưng vẫn còn tiền của, Trần tướng nhất định nỡ vứt bỏ một công cụ như Mạc gia.”

 

Thần sắc Thái tử ngưng trọng: “Cho nên, Trần tướng nhất định vẫn sẽ để Mạc gia việc.”

 

“Trần tướng giảo hoạt, đây sai Mạc gia việc để chút dấu vết nào. Hiện giờ mạng sống của Mạc Thế Khang đều trong tay , tự nhiên lão cũng sẽ vì mà thu thập chứng cứ phạm tội của Trần gia.”

 

Thái tử gật gật đầu: “Như , bổn cung chờ tin của ngươi.”

 

“Trần tướng dạng , chắc dễ dàng tin tưởng như , còn chờ thêm chút thời gian.”

 

“Được!”

 

Đến lúc hoàng hôn, yến tiệc mới thật sự tan.

 

Nguyệt Dao tiễn Hoài Ninh đến cửa phủ, công chúa lên xe ngựa.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Hoài Ninh còn ló đầu vẫy tay với nàng: “Qua một thời gian nữa, đến tìm ngươi chơi!”

 

“Vâng.” Nguyệt Dao cong môi , vẫy tay với công chúa.

 

Xe ngựa từ từ lăn bánh, mãi đến khi xe ngựa biến mất khỏi tầm mắt, Nguyệt Dao mới thu hồi ánh .

 

“Khương phu nhân.”

 

Nguyệt Dao đầu , thấy Mạc Tử Khiêm, mỉm : “Mạc công tử.”

 

Xe ngựa Mạc gia cũng đến cửa phủ, Mạc Tử Khiêm xe, nhưng lên, Nguyệt Dao, trong mắt ẩn giấu sự giằng xé.

 

“Công tử trở về cũng dưỡng thương cho . Đả thương gân cốt mất trăm ngày, nếu dưỡng cho khỏi hẳn, e là thể sẽ lưu bệnh cũ.” Nguyệt Dao thành khẩn .

 

Ánh mắt Mạc Tử Khiêm khẽ run, tay trong ống tay áo siết chặt buông , nhiều lời nghẹn ở cổ họng, thể .

 

Hắn thể gì chứ? Hắn chẳng là gì cả, đối với nàng mà , cũng chỉ là ngoài.

 

, thể giúp nàng gì? Chưa kể ngoài họ, căn bản tư cách nhúng tay gia sự của Lăng gia. Mà Lăng Kiêu quyền thế ngập trời, ngay cả cha cũng sắc mặt để kiếm đường sống, thể gì chứ?

 

Hắn siết c.h.ặ.t t.a.y trong ống tay áo, đè nén cảm xúc cuộn trào.

 

“Được.” Hắn gian nan mở miệng.

 

Nguyệt Dao cong môi : “Vậy công tử thong thả.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-122.html.]

 

Mạc Tử Khiêm nhấc chân, dừng , ngước mắt nàng: “Phu nhân dạo ... ?”

 

“Hả?”

 

Nguyệt Dao sững sờ, bỗng nhiên nhớ , dường như đây cũng từng hỏi nàng câu .

 

Nàng che giấu vẻ phức tạp trong mắt, mỉm : “Vẫn .”

 

Hắn vẫn luôn mắt nàng, bỏ qua ánh lấp lóe của nàng.

 

Lồng n.g.ự.c đau nhói, nàng thể sống ?

 

Hắn mím chặt môi, bỗng nhiên tiến lên một bước, đè thấp giọng : “Ta nợ ngài một mạng, nếu phu nhân việc cần giúp, nhất định sẽ giúp ngài.”

 

Nguyệt Dao giật , trong lòng thoáng qua một tia hoảng loạn vì thấu, nhưng cố trấn định : “Ta thể chuyện gì chứ.”

 

Mạc Tử Khiêm lùi một bước, kéo xa cách với nàng, chắp tay : “Ta chỉ cảm thấy Khương phu nhân kinh doanh giỏi giang, chế hương lợi hại, vốn nên là một nữ tử trói buộc trong nội trạch. Phu nhân cần bó buộc chân , cũng nên vây hãm trong giới hạn .”

 

Nguyệt Dao sững sờ, tay trong ống tay áo bỗng nhiên siết chặt.

 

Mạc Tử Khiêm bình tĩnh liếc nàng một cái: “Ta xin cáo từ .”

 

Sau đó xoay lên xe ngựa.

 

Nguyệt Dao tại chỗ, một lúc lâu mới hồn.

 

Lời của Mạc Tử Khiêm, là ý gì?

 

Chẳng lẽ chuyện gì? Không thể nào, nàng hề lộ sơ hở, thể nào phát hiện .

 

Lời của Mạc Tử Khiêm vang vọng bên tai, trong lòng nàng thấy chua xót.

 

“Phu nhân cần bó buộc chân , cũng nên vây hãm trong giới hạn .”

 

Nàng chứ?

 

Nàng ngước mắt, thấy Lăng Kiêu ở cuối hành lang, ánh mắt nặng nề nàng.

 

Tim nàng thắt . nàng thể rời khỏi Lăng phủ đây?

 

Hắn tại chỗ chờ, nàng di chuyển bước chân qua.

 

Sắc mặt khó coi, chắc là thấy nàng chuyện với Mạc Tử Khiêm.

 

Nguyệt Dao còn nghĩ xong ứng đối thế nào, thì tới mặt , mím môi: “Hầu gia việc ?”

 

 

Loading...