Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 125

Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:46:50
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiểu nhị còn đuổi theo ngăn cản, mấy cấm vệ cải trang phía lập tức xông lên đè gã . Tiểu nhị sợ mất mật, run rẩy dám lời nào.

 

Nguyệt Dao cũng vội đuổi theo bước chân Hoài Ninh lên lầu.

 

“Công chúa.” Kiếm Sương canh giữ ở cửa nhã gian, thấy Hoài Ninh lên, liền chắp tay thỉnh an, đồng thời cũng chắn đường.

 

“Kiêu ca ca ở trong đó ?”

 

“Hầu gia đang bận, tiện gặp Công chúa, xin Công chúa thứ .” Giọng Kiếm Sương cung kính, nhưng thái độ cứng rắn.

 

Hoài Ninh tức giận : “Bận cái gì? Bận hẹn hò với phụ nữ ?”

 

Kiếm Sương lắc đầu: “Thuộc hạ .”

 

Hoài Ninh xông , nhưng Kiếm Sương nhường một bước, ngay cả các cấm vệ theo phía nàng cũng dám xông bừa.

 

Tình thế giằng co tại đó.

 

Nguyệt Dao đang định khuyên giải công chúa, bỗng nhiên thấy giọng nhàn nhạt của Lăng Kiêu từ trong nhã gian vọng : “Để các nàng .”

 

Kiếm Sương lúc mới tự mở cửa, tránh đường, chắp tay : “Công chúa, phu nhân, mời .”

 

Hoài Ninh nổi giận đùng đùng bước . Lăng Kiêu và nữ nhân vẫn uống cửa sổ. Hắn thần sắc lãnh đạm: “Công chúa việc?”

 

Hoài Ninh chằm chằm nữ nhân mỹ diễm đối diện : “Ả là ai?”

 

Nữ nhân chút kinh ngạc, lấy khăn tay che nhẹ môi, mỉm duyên dáng, ánh mắt quyến rũ như tơ: “Nô gia họ Liễu, tên là Như Mộng.”

 

Liễu Như Mộng?

 

Tên thật quen tai. Nguyệt Dao nghĩ một lát, mới nhớ , Liễu Như Mộng chính là hoa khôi nương tử nổi tiếng ở Yến Kinh thành, khuynh quốc khuynh thành, bao nhiêu nam nhân vì gặp nàng một tiếc vung tiền như rác.

 

Hoài Ninh trừng mắt Lăng Kiêu, đôi mắt đỏ lên, giọng cũng nghẹn ngào kiềm chế : “Ngươi thế mà hẹn hò với một nữ tử thanh lâu?”

 

Nàng những nam nhân khác phần lớn đều trăng hoa ong bướm, ngay cả con cháu danh môn cũng sẽ ngấm ngầm lui tới chốn pháo hoa, dính những thứ sạch sẽ đó.

 

Lăng Kiêu thì khác. Trong lòng nàng, Lăng Kiêu nay luôn là thần thánh thể xâm phạm. Hắn từ năm 17 tuổi lập quân công, xông doanh trại địch, g.i.ế.c nghịch đảng, thanh trừng phe cánh nhà vua.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-125.html.]

Hắn quang minh lạc, khí phách thiếu niên, gần nữ sắc, thủ đoạn sấm sét. Hắn nên đỉnh núi cao, coi thường hết thảy phàm phu tục tử.

 

thể sa với loại nữ tử phong trần ?

 

Ánh mắt Liễu Như Mộng lưu chuyển, về phía Lăng Kiêu, thấy ý định giải thích, liền kiều mị: “Đêm Thất Tịch , vốn là ngày tài tử giai nhân gặp gỡ. Nô gia ngưỡng mộ Hầu gia, hôm nay thể Hầu gia hạ cố đến dự tiệc gặp mặt, nô gia tất nhiên là vui vô cùng.”

 

Hoài Ninh tức c.h.ế.t, đôi mắt đỏ bừng, vẫn Lăng Kiêu, chỉ mong phủ nhận một câu. Chỉ cần một câu , nàng cũng sẽ tin tuyệt đối loại !

 

Lăng Kiêu hề phản bác một câu.

 

Ánh mắt lãnh đạm, ngữ khí ẩn chứa sự trách cứ: “Công chúa hôm nay tự ý cung, nên về cung sớm một chút.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Hoài Ninh tức giận dậm chân: “Ta bao giờ thèm để ý đến ngươi nữa!”

 

Sau đó xoay , dùng mu bàn tay che mặt, chạy vội ngoài.

 

“Công chúa!” Nguyệt Dao vội đuổi theo.

 

Lăng Kiêu bóng dáng Nguyệt Dao chạy theo, mày nhíu , liếc mắt Kiếm Sương: “Đi theo.”

 

Lễ hội đèn lồng Thất Tịch đông hỗn loạn, khó đảm bảo sẽ xảy chuyện ngoài ý . Chỉ một Xích Ảnh theo, yên tâm.

 

“Vâng.” Kiếm Sương vội đuổi theo.

 

“Công chúa!” Nguyệt Dao chạy khỏi tửu lầu, mới kéo Hoài Ninh .

 

Hoài Ninh tức : “Kiêu ca ca đổi . Trước đây như , thể chuyện ?”

 

Nguyệt Dao mím môi, nhất thời gì. Chuyện bê bối còn nhiều.

 

“Ngay cả khi thích Tần Ngữ Quân, cũng đau khổ như . giống như những nam tử tầm thường thô tục , trầm mê nữ nhân chốn pháo hoa lầu xanh. Sao ... là loại !” Hoài Ninh nghẹn ngào, tràn đầy thất vọng.

 

Nguyệt Dao yên lặng lấy khăn lau nước mắt cho công chúa. Sao chứ? Hắn còn ác liệt hơn cả những nam tử tầm thường thô tục.

 

Nàng nên khuyên giải an ủi công chúa thế nào, trầm mặc hồi lâu, chỉ thể nhẹ giọng : “Công chúa, đừng đau lòng.”

 

Hoài Ninh hung hăng dùng mu bàn tay quệt nước mắt: “Ta mới đau lòng! Sau , bao giờ thích nữa!”

 

 

Loading...