Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 128

Cập nhật lúc: 2025-11-06 23:59:58
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắn thì thầm bên tai nàng, mũi ngửi mùi hương thanh khiết từ mái tóc nàng. Sao nàng thơm đến ? Vừa thơm mềm.

 

Hơi thở ấm áp của phả tai, nàng khẽ nghiêng đầu né tránh. Hắn là ch.ó ?

 

Hắn cũng bận tâm việc nàng né tránh, dù cũng đang ở trong lòng .

 

“Hôm nay đến thỉnh an lão phu nhân, bà ?”

 

Lăng Kiêu hôm nay cũng ý đến thỉnh an Lâm thị, nhưng Lâm thị thẳng thừng gặp .

 

“Không gì ạ.”

 

“Lão phu nhân cũng chỉ là nhất thời tức giận, giận bao lâu , qua mấy ngày là thôi, nàng cũng cần bận tâm.”

 

Giọng uể oải, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vành tai nhỏ xinh của nàng, giờ phút ửng hồng. Sao nàng dễ đỏ mặt đến thế?

 

Trên mặt nàng ửng đỏ, tai liền càng đỏ hơn. Vành tai trắng nõn ửng lên sắc hồng phơn phớt, khiến nhịn nếm thử một miếng.

 

Nguyệt Dao mím chặt môi. Hắn đương nhiên là sợ, là con ruột của lão phu nhân, lão phu nhân thể giận mấy ngày cơ chứ?

 

Nàng còn gì đó, cảm giác thở ấm áp của dường như tiến gần đến cổ nàng thêm vài phần, giống như một con sói hoang đang đ.á.n.h con mồi, khiến rét mà run.

 

Nàng rụt rụt cổ, thể nhịn nữa mà đẩy : “Chàng thể đừng như ?”

 

Hắn nhịn nữa, c.ắ.n lên vành tai càng thêm ửng hồng của nàng, giọng khàn khàn thì thầm: “Ta ?”

 

Nàng hít một lạnh, mắt trừng lớn.

 

Ngày thường ở trong phủ, nàng đeo hoa tai, thậm chí ít dùng trâm cài, trông thuần khiết. Trong lòng nàng vẫn luôn tâm niệm giữ đạo hiếu cho Lăng Trần.

 

Vành tai mềm mại cắn, liếm, thở dần dần trở nên nặng nề. Cánh tay ôm eo nàng siết chặt, nhiều hơn nữa.

 

Nàng dùng sức đẩy , nghiêng đầu né tránh, môi liền trượt từ vành tai nàng xuống, hôn lên chiếc cổ thon thả.

 

Nàng nổi hết cả da gà, tức hộc m.á.u mà đè thấp giọng gắt: “Lăng Kiêu!”

 

Hắn khựng , ngước mắt nàng. Đôi mắt sâu thẳm tràn ngập d.ụ.c vọng, chằm chằm nàng tóe lên ánh lục u uất.

 

Nàng cứng đờ , sợ hãi vô cớ, giọng cũng khô khốc nhiều: “Chàng xem sổ sách ?”

 

Hắn chằm chằm nàng, trong đầu sớm diễn cuộc đấu tranh tư tưởng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-128.html.]

Lòng tham đối với nàng ngày càng bành trướng, bao zờ thỏa mãn. Mỗi đêm nhắm mắt , trong mộng đều là hình bóng nàng.

 

Hiện zờ bọn họ định ước chung , nàng thì ?

 

nàng lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, cảm giác an . Nếu cưỡng ép nàng, e rằng trong lòng nàng sẽ càng đẩy xa hơn.

 

Hắn hít sâu một , cuối cùng vẫn khắc chế, nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền, đè nén d.ụ.c vọng đang cuộn trào.

 

Hắn càng tham lam hơn, ngoài thể, còn nhiều hơn nữa.

 

Hiện zờ nàng ngoan ngoãn ở bên cạnh , cũng nên cho nàng thêm chút thời gian để từ từ chấp nhận . Bọn họ còn cả mấy chục năm còn của cuộc đời, hà cớ gì vội vàng nhất thời?

 

Hắn nới lỏng vòng tay, khắc chế mà cụp mắt: “Được.”

 

Nàng thả lỏng, vội vàng đẩy tay nhảy dựng lên, lùi xa ba bước.

 

Nàng đặt thẳng sổ sách mặt : “Chàng tự xem .”

 

Nói xoay ngoài.

 

“Chờ .”

 

Bước chân nàng dừng , đầu cảnh giác , nhưng tiến thêm một bước nào, rõ ràng là đề phòng cực độ.

 

Lăng Kiêu cầm tách lên uống một ngụm, mới nhàn nhạt : “Qua mấy ngày nữa sẽ sứ đoàn của các phiên quốc và ngoại bang kinh triều kiến, trong cung sẽ mở tiệc chiêu đãi quần thần, nàng cùng .”

 

“Ta .”

 

Nguyệt Dao cũng gì, trực tiếp kéo cửa vội vàng ngoài, như thể sói đuổi theo.

 

Ánh mắt Lăng Kiêu nặng nề chằm chằm bóng lưng chạy như bay của nàng, ngón tay ấn tập hồ sơ trắng bệch.

 

Hắn hết lòng quan tâm đến cảm nhận của nàng, cách khắc chế, mà nàng chạy nhanh thèm đầu , tránh như tránh tà.

 

Đồ vô lương tâm.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Đột nhiên hối hận, sớm thế thà nhẫn nhịn còn hơn.

 

Mấy ngày tiếp theo, Nguyệt Dao cố tình giữ cách với Lăng Kiêu. Dù mỗi ngày thể đến báo cáo công việc quản gia với , nàng cũng đều cách một cái bàn, tuyệt đối đến gần , cảnh giác như một con thỏ giật .

 

Lăng Kiêu vốn còn đang tức giận, nhưng bộ dạng nàng chỉ vì một chút gió thổi cỏ lay liền trợn tròn mắt , nhưng thể nén giận mỗi ngày ngoan ngoãn đến thư phòng gặp , thấy chút đáng yêu.

 

 

Loading...