Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-11-07 00:00:04
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Hóa khen nàng lương tâm là khen lầm ? Một chút lương tâm và áy náy chỉ suông là xong ? Ta thương thành thế , nàng để tự về?”

 

Nguyệt Dao chặn họng. Chàng thương ở chân !

 

lời đến bên miệng, cuối cùng vẫn nuốt ngược trong: “Vậy đưa về .”

 

Sau sự cố hôm nay, nàng dường như đột nhiên thấp hơn một bậc, lúc nào cũng thẳng lưng lên nổi.

 

Lăng Kiêu hừ nhẹ một tiếng, nhấc chân bước .

 

Nguyệt Dao theo , cùng trở về Vọng Sơn Lâu.

 

Vì Kiếm Sương thúc ngựa chạy về Hầu phủ , nên lúc Lăng Kiêu về lâu, chén t.h.u.ố.c mang tới.

 

“Hầu gia, ngài uống t.h.u.ố.c ạ.” Kiếm Sương bưng chén t.h.u.ố.c .

 

Lăng Kiêu vẫn đang xem xét danh sách thành viên sứ đoàn Bắc Địch, cùng với động thái gần đây của họ. Hắn tập trung xem tấu chương, đầu cũng ngẩng lên.

 

Kiếm Sương đang định mở miệng nhắc nhở nữa, nhưng ngập ngừng một chút, nuốt lời , đầu Nguyệt Dao đang bên cạnh.

 

“Phu nhân.” Hắn đưa chén t.h.u.ố.c qua.

 

Nguyệt Dao nhận lấy.

 

“Phiền phu nhân đưa t.h.u.ố.c giúp ạ.”

 

Kiếm Sương lập tức lui .

 

Nguyệt Dao Lăng Kiêu vẫn đang chuyên tâm xem tài liệu của Bắc Địch, do dự một chút, mới nhỏ giọng mở miệng: “Hầu gia, uống t.h.u.ố.c .”

 

Hắn rốt cuộc cũng ngẩng đầu: “Mang qua đây.”

 

Nguyệt Dao vốn nghĩ sẽ để ý đến , định bụng nếu quan tâm, nàng sẽ đặt t.h.u.ố.c xuống lui , đỡ phiền việc chính. Không ngờ bỗng dưng ngẩng đầu, nàng vội vàng đưa chén t.h.u.ố.c qua.

 

Lăng Kiêu dựa lưng ghế, liếc nàng: “Nàng xem tay cử động ?”

 

“Tay của vẫn mà?” Nguyệt Dao hiểu nổi, dạo càng ngày càng kiếm cớ.

 

“Nàng uống một cạn sạch ? Nàng bỏng c.h.ế.t ?”

 

“Vậy đặt lên bàn…”

 

Nàng còn xong, thấy ánh mắt Lăng Kiêu dần trở nên lạnh như băng. Nàng nuốt nước bọt.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Lăng Kiêu lạnh: “Ta đúng là cứu nàng vô ích mà.”

 

Nguyệt Dao nghiến răng: “Vậy thế nào?”

 

Hắn chằm chằm nàng, lời nào.

 

Nguyệt Dao chằm chằm đến sởn gai ốc, lương tâm c.ắ.n rứt, cuối cùng vẫn là chịu nổi, chủ động múc một thìa thuốc, đưa đến bên môi .

 

Hắn há miệng, ngậm lấy thìa, nàng nâng tay, đút t.h.u.ố.c .

 

Thần sắc vui vẻ lên vài phần.

 

Nguyệt Dao hít sâu một , cố gắng kiên nhẫn đút cho từng thìa một.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-133.html.]

Hắn cứ thế ung dung ghế, vô cùng hưởng thụ sự chăm sóc của nàng.

 

Hắn còn kén cá chọn canh: “Nóng.”

 

Lúc sói cắn, mí mắt còn thèm nhúc nhích, zờ uống chén t.h.u.ố.c mà cũng kiêu.

 

Nguyệt Dao thổi nguội cho , đưa qua.

 

“Hơi nguội .”

 

“…”

 

“Lăng Kiêu!” Nàng chút nhịn nữa, đúng là bắt nạt quá đáng!

 

“ử?” Hắn ngước mắt nàng, đôi mắt lạnh lùng mang theo sự chất vấn câm lặng.

 

Nguyệt Dao suýt nữa thì nghiến nát răng. Nàng múc thìa tiếp theo, chỉ thổi nguội một chút, đưa qua. Lần nhiệt độ lạnh nóng.

 

Hắn rốt cuộc cũng lòng, để nàng đút từng thìa cho đến khi uống hết thuốc.

 

“Chỉ là đắng.”

 

Nguyệt Dao mặt vô cảm: “Thuốc đắng dã tật.”

 

“Có đường ?”

 

“Không .” Nàng hết kiên nhẫn để thêm với , tiện tay đặt chén t.h.u.ố.c lên bàn: “Thuốc uống xong , …”

 

Ngay giây tiếp theo, đột ngột nắm lấy cổ tay nàng, kéo nàng ngã lên đùi .

 

“A!”

 

Tiếng kêu kinh hãi của nàng còn kịp phát , chặn môi .

 

Hắn c.ắ.n mút môi nàng, đầu lưỡi thăm dò tiến , nếm thử tư vị trong miệng nàng.

 

Mặt Nguyệt Dao đỏ bừng lên ngay lập tức. Vị t.h.u.ố.c đắng chát lan trong miệng nàng, nhưng điều khó chịu hơn cả chính là sự xâm lược chút kiêng dè của .

 

“Ưm…”

 

Đến khi nàng sắp thở nổi, mới chịu buông nàng , nhưng vẫn lưu luyến hôn lên môi nàng, giọng khàn khàn.

 

“Ngọt thật.”

 

Nguyệt Dao tức giận trừng mắt . Sao con thể hổ đến mức ?!

 

Tâm trạng Lăng Kiêu vô cùng vui vẻ, giọng điệu cũng nhẹ nhàng hơn nhiều: “Chuyện hôm nay đừng với lão phu nhân, bà mà lo lắng.”

 

Nguyệt Dao mặt vô cảm: “Biết .”

 

Sau đó nàng dậy , nhưng cánh tay ôm lấy eo, ấn trở về.

 

“Còn việc gì nữa ?”

 

Lăng Kiêu ghé sát tai nàng: “Mai đến sớm một chút.”

 

Hơi thở ấm áp phả tai nàng, khiến nàng lập tức nhớ đến hình ảnh đột nhiên c.ắ.n tai . Cả nàng giật nảy, vội vàng đẩy tay dậy.

 

 

Loading...