Sắc mặt Mạc Tử Khiêm xám ngắt, mím chặt môi: “Phu nhân yên tâm, sẽ .”
Nguyệt Dao thực cũng , với nhân phẩm của Mạc Tử Khiêm, phần lớn sẽ tiết lộ. loại chuyện liên quan đến danh dự của nàng, nàng dám xem nhẹ, vẫn đích đến dặn dò một phen.
“Huống hồ, tháng rời khỏi Yến Kinh .”
Nguyệt Dao sững sờ một chút: “Tại ?”
“Việc buôn bán đồ sứ ở Lâm Châu, tự một chuyến. Chuyến , lẽ một hai năm mới trở về.”
Mạc Tử Khiêm nhếch mép: “Cho nên nàng thể yên tâm, chuyện , sẽ cho bất kỳ ai.”
Nguyệt Dao thoáng thở phào nhẹ nhõm: “Đa tạ công tử.”
Nàng dậy: “Vậy . Ngày khi công tử rời kinh, nhất định sẽ đích đến tiễn.”
Giọng Mạc Tử Khiêm khô khốc: “Được.”
Nguyệt Dao đang định ngoài, bỗng gọi : “Phu nhân… là cam tâm tình nguyện ?”
Bước chân nàng dừng .
Nguyệt Dao che giấu sự hoảng loạn thoáng qua trong mắt, cố gắng trấn tĩnh : “Chuyện của , công tử cần bận tâm.”
Mạc Tử Khiêm tự lỡ lời, quản quá nhiều.
Bàn tay trong ống tay áo siết chặt: “Phu nhân nếu khó xử, cứ đến tìm . Ta còn nợ nàng một ân tình.”
“Đa tạ.”
Nguyệt Dao vội vàng kéo cửa rời .
Mạc Tử Khiêm bóng lưng nàng rời , sắc mặt xám ngắt. Hắn lấy tư cách gì mà hỏi nàng? Rõ ràng chính cũng thanh thản với lương tâm.
Nguyệt Dao trở Hầu phủ, gã sai vặt gác cổng chạy đón: “Đại phu nhân về , Hầu gia phu nhân về phủ thì đến thẳng thư phòng ở tiền viện ạ.”
“Sao ?” Zờ còn đến giờ Dậu, nữa?
“Tiểu nhân cũng , chắc là chuyện quan trọng. Phu nhân mau ạ.” Gã sai vặt mà lý do? Hầu gia cũng .
thấy sắc mặt Hầu gia , chắc là chuyện quan trọng thật.
Nguyệt Dao nhíu mày, cuối cùng vẫn đến thư phòng.
Đến ngoài cửa thư phòng, Kiếm Sương vẫn nhiệt tình như cũ. Nguyệt Dao kéo cửa bước , Lăng Kiêu đang bàn, sắc mặt .
“Đi về?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-139.html.]
Nguyệt Dao nhàn nhạt : “Đi gặp Mạc Tử Khiêm.”
Sắc mặt Lăng Kiêu càng âm u thêm vài phần. Nàng vẻ đúng lý hợp tình nhỉ!
“Nàng gặp gì?”
“Cầu xin đừng đem chuyện hổ ngày hôm qua ngoài.”
Ánh mắt Lăng Kiêu khựng , lạnh mặt : “Hắn lá gan đó .”
Tính mạng cả nhà họ Mạc đều trong tay , Mạc Tử Khiêm dám sinh sự ?
Nguyệt Dao lạnh lùng : “Hầu gia tự nhiên là sợ. Chuyện dù phanh phui ngoài, cũng chẳng qua chỉ là một câu chuyện phong lưu. Chẳng lẽ còn thể khiến dìm lồng heo như ?”
Sắc mặt Lăng Kiêu biến đổi, trầm giọng : “Ta xem ai dám.”
Hắn sắc mặt khó coi của nàng, liền nàng vẫn còn đang giận. Hôm nay vì chuyện mà tìm Mạc Tử Khiêm cầu xin , xem chút tình cảm ít ỏi cũng tiêu hao sạch sẽ .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hắn cũng vì một gã đàn ông loại khỏi cuộc mà gây thoải mái với nàng.
Hắn tiến lên, giơ tay khẽ vuốt mặt nàng, buộc nàng ngẩng đầu : “A Dao, ở đây, ai dám tổn thương nàng.”
Hô hấp của Nguyệt Dao cứng , lồng n.g.ự.c run lên ánh mắt sâu thẳm nóng rực của .
Sao con đáng ghét đến ? Vừa cường thế bá đạo, ngang ngược vô lý, nàng ghét cực kỳ. liều mạng cứu nàng, khiến nàng trốn cũng trốn thoát, hận cũng hận nổi!
Hắn dắt tay nàng, xoa nắn bàn tay nhỏ mềm mại của nàng: “Vụ án sói bạc tra chút manh mối .”
Nguyệt Dao hồn, lập tức hỏi: “Nguyên do là gì?”
“Không do Bắc Địch , là kẻ ngấm ngầm giở trò, châm ngòi quan hệ hai nước, nhất là khơi mào chiến loạn. Đại Chu một khi loạn lên, những kẻ đó liền thể đục nước béo cò, nhân cơ hội gây rối.”
Nguyệt Dao nhíu mày, nếu thật là như , kẻ đẩy nàng ngày đó, cũng là của bọn chúng ?
“Kẻ chủ mưu rốt cuộc là ai, Thái tử vẫn đang tra, nhưng một việc, ngay lập tức.”
Nguyệt Dao hỏi: “Chuyện gì?”
Trong mắt Lăng Kiêu sát khí chợt lóe: “Diệt Hoa Sen giáo.”
Nội tặc trong triều trừ mãi hết, Hoa Sen giáo mà cứ tiếp tục nhởn nhơ thì sẽ ngày càng lộng hành. Triều cục hiện giờ tạm , tự nhiên cũng thể dồn sức để diệt trừ đám tà giáo đó.
Lăng Kiêu bóp nhẹ lòng bàn tay nàng: “Ta đến Định Châu một chuyến để diệt thổ phỉ, mấy ngày nữa sẽ lên đường.”
Nguyệt Dao ngẩn , đột ngột như ?