Nguyệt Dao về phía Lăng Kiêu. Hắn hôm nay mặc một bộ thường phục bó tay màu đen, dáng vẻ lạnh lùng thường ngày, giờ phút ánh pháo hoa, dường như dịu dàng hơn nhiều.
Một lạnh lùng cứng nhắc như , thế mà cũng mấy chuyện ư?
“Sao ?” Hắn đầu nàng, mày mắt ôn hòa.
Nàng lập tức dời tầm mắt, về phía pháo hoa đằng : “Không gì.”
Hắn ánh mắt long lanh của nàng, khóe môi khẽ cong. Nàng quả nhiên vẫn là thích.
Không ngờ, chiêu thật sự tác dụng.
“Về nhà thôi.” Hắn ôn tồn .
Nguyệt Dao gật gật đầu. Hắn dắt tay nàng, kéo nàng xuống từng tầng lầu.
Nàng một bước, ngước mắt là thấy bóng dáng cao lớn của , dường như bao bọc lấy nàng. Pháo hoa rực rỡ trời đêm ngừng lóe sáng, thỉnh thoảng chiếu rọi lên , lúc sáng lúc tối.
Nàng mím môi, dời tầm mắt .
Ngày hôm .
Trời tờ mờ sáng, Kiếm Sương vội vàng đến bẩm báo: “Hầu gia, Quý đại nhân tới.”
“Mời .” Lăng Kiêu vẫn đang xem xét bản đồ, đầu cũng ngẩng lên.
Tiếng dứt, Quý Hoài Trúc vội vã xông .
“Trận pháo hoa hôm qua khắp thành là ngươi đốt ?!”
“Không .”
Quý Hoài Trúc hai tay chống lên bàn, trừng mắt: “Không ngươi thì còn thể là ai?! Sáng hôm qua ngươi mới hỏi tặng quà gì cho phụ nữ thì thích hợp, đưa nàng đến Trích Tinh Lâu thả đèn, đốt một trận pháo hoa, thế là tối đến lập tức pháo hoa đầy trời, Trích Tinh Lâu còn bao vây cho . Không ngươi thì là ai?!”
Quý Hoài Trúc tặc lưỡi lắc đầu: “Lúc đó còn tưởng ngươi thuận miệng hỏi thôi, ngờ… Lăng Kiêu ơi là Lăng Kiêu, ngươi thế mà cũng thể vì phụ nữ mà mấy chuyện !”
Hắn kích động sáp gần: “Ai , ai ? Rốt cuộc là ai?! Trần cô nương là công chúa?”
Lăng Kiêu rốt cuộc cũng ngước mắt , ánh mắt lạnh lẽo: “Liên quan quái gì đến ngươi.”
“Này, ngươi keo kiệt bủn xỉn thế? Dù cũng góp ý cho ngươi, ngươi ngay cả là ai cũng tiết lộ ? Chúng còn là ?!”
Lăng Kiêu nhàn nhạt : “Sang năm hẵng , nàng da mặt mỏng.”
Quý Hoài Trúc kích động đập bàn: “Ta mà! Ta ngay mà! Ngươi quả nhiên là phụ nữ ! Da mặt mỏng? Vậy khẳng định công chúa, là Trần cô nương đúng ?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-141.html.]
“Không .”
Quý Hoài Trúc ngây : “Hả?”
Hắn kích động đập bàn: “Không là ngươi đang kim ốc tàng kiều đấy chứ?! Thảo nào ngươi từ hôn! Ta ngay mà!”
Lăng Kiêu lạnh lùng : “Ngươi ồn quá đấy.”
Quý Hoài Trúc kìm , nhướng mày một cách bỉ ổi: “Ngươi cứ thần thần bí bí, hỏi là ai cũng chịu , là do chịu, mà là chính ngươi đang tương tư đơn phương đấy chứ?”
Lăng Kiêu liếc một cái: “Ngươi tưởng là ngươi ?”
Nụ mặt Quý Hoài Trúc cứng đờ.
Lăng Kiêu nhớ đôi mắt long lanh của nàng đêm qua, khóe môi khẽ nhếch, giọng điệu cũng vui vẻ hơn nhiều: “Ta và nàng , lập lời thề ở Trích Tinh Lâu .”
Hắn dùng nhiều kiên nhẫn và thời gian như , chỉ để nàng từ từ chấp nhận . Hiện giờ quan hệ giữa họ sớm khác xưa.
Phúc Thọ Viên.
Nguyệt Dao như thường lệ đến thỉnh an Lâm thị.
“Tối qua con ngủ sớm, bệnh ?” Lâm thị quan tâm hỏi.
Ánh mắt Nguyệt Dao khựng , cụp mắt giấu tia hoảng loạn nơi đáy mắt: “Cũng ạ, chỉ là mệt thôi.”
Tối hôm qua nàng Lăng Kiêu đưa ngoài, Xuân Nhi ở Minh Nguyệt Hiên canh giữ. Lão phu nhân cho mang điểm tâm mà Nguyệt Dao thích ăn đến, Xuân Nhi liền nàng ngủ.
“Vậy thì , còn lo con bệnh,” Lâm thị , “ mà cũng , từ dạo con chùa cầu khấn về, đúng là bệnh nữa, xem đúng là tà ma ám, giờ thì .”
“Mẹ đừng lo cho con, con sẽ tự chăm sóc cho .”
“Sao thể lo? Thương con cha , Đại Lang sớm, tự nhiên xem con như con gái ruột mà thương.”
Cổ họng Nguyệt Dao nghẹn , nhất thời nên đáp lời Lâm thị thế nào.
Bà đối xử với nàng như , nhưng nàng giấu diếm bà chuyện…
Nếu quan hệ của nàng và Lăng Kiêu thật sự bại lộ, Lâm thị sẽ nàng như thế nào đây?
Từ Phúc Thọ Viên thỉnh an trở về, Nguyệt Dao liền về Minh Nguyệt Hiên.
“Phu nhân ? Tự dưng tâm trạng .” Xuân Nhi nhận sự sa sút của Nguyệt Dao, nhịn hỏi.
Nguyệt Dao lắc lắc đầu: “Không gì.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.