Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-11-07 04:43:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyệt Dao thương lượng xong xuôi với Mạc Tử Khiêm, liền rời khỏi Hi Xuân Lâu, trở về Hầu phủ.

 

Vừa cửa, liền thấy Kiếm Sương canh sẵn ở cửa. Thấy xe ngựa của nàng trở về, vội vàng đón lên: “Phu nhân.”

 

Nguyệt Dao khom lưng xuống xe, hề bất ngờ khi thấy : “Có việc gì ?”

 

Kiếm Sương xòa: “Hầu gia đang ở Vọng Sơn Lâu đợi phu nhân ạ.”

 

Giờ phút còn sớm, đến giờ Dậu. Hắn bỗng dưng gặp nàng, thậm chí còn để Kiếm Sương đích cửa chờ.

 

Nghĩ kỹ , dường như mỗi nàng gặp Mạc Tử Khiêm xong, đều sẽ xuất hiện, và sắc mặt thường .

 

Trước là vì Xích Ảnh theo nàng thị vệ, thể báo cáo tin tức bất cứ lúc nào. hôm nay Xích Ảnh rõ ràng nàng cho về sớm, mà hành tung của nàng dường như vẫn khống chế rành mạch.

 

“Ta .” Nguyệt Dao gật gật đầu.

 

Nàng lập tức đến Vọng Sơn Lâu.

 

Lăng Kiêu ở thư phòng, mà ở gác mái lầu hai. Hắn bên bàn cờ cạnh cửa sổ, mặt là một bàn cờ tàn. Hắn vê quân cờ đen, dáng vẻ đăm chiêu, nhưng lâu vẫn đặt cờ.

 

Tiếng bước chân quen thuộc đến gần, liền tiện tay ném quân cờ đen xuống, ngước mắt nàng: “Đi về?”

 

“Hi Xuân Lâu.”

 

Hắn sắc mặt , sự u ám nơi đáy mắt càng sâu hơn. Đang định chất vấn, bỗng dưng thấy đôi mắt nàng hoe đỏ, mi tâm nhíu , dậy đến gần nàng.

 

“Mắt ?”

 

“Lúc chưng hương liệu cẩn thận nước hun mắt, cả.”

 

Hắn sắc mặt trầm xuống: “Loại chuyện giao cho hạ nhân , thương thì ?”

 

Nguyệt Dao c.ắ.n cắn môi: “Ồ.”

 

Hắn vốn đang đầy một bụng lửa giận, nhưng đôi mắt hoe hoe đỏ, bộ dáng đáng thương của nàng, cơn giận lập tức thể bùng lên nổi.

 

Hắn giơ tay, lòng bàn tay khẽ vuốt mắt nàng: “Có đau ? Hay là mời đại phu đến xem.”

 

Nguyệt Dao nhíu mày: “Làm gì mà yếu ớt ? Chỉ là hun một chút thôi mà.”

 

Hắn thấy khí sắc nàng đúng là bình thường, liền gì nữa, ngược về chủ đề lúc : “Nàng đến Hi Xuân Lâu gì?”

 

“Đưa hương liệu, thuận tiện dặn dò Mạc công tử chút chuyện.” Nguyệt Dao thần sắc như thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-145.html.]

 

Hắn sắc mặt khẽ biến: “Cả ngày nàng nhiều chuyện để dặn dò nhỉ?”

 

“Mạc công tử sắp Định Châu, một hai năm cũng về. Vừa việc hợp tác giữa tiệm hương liệu và Hi Xuân Lâu chỉ thể giao cho chưởng quỹ khác quản lý, ngài tự dĩ nhiên bàn giao rõ ràng với .”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Lăng Kiêu khẽ nhướng mày. Phải , Mạc Tử Khiêm sắp rời kinh , từ nay sẽ thật xa, còn liên quan gì đến Nguyệt Dao nữa.

 

Nghĩ đến đây, việc hôm nay nàng gặp Mạc Tử Khiêm, cũng còn tức giận như nữa.

 

Hắn véo má nàng: “Nàng cũng để tâm đến cái cửa hàng đó thật đấy.”

 

Nguyệt Dao thể hiểu nổi, nàng để tâm đến cửa hàng mà cũng quản ?

 

Sao cả ngày lắm yêu cầu kỳ quặc ?

 

Nàng hất tay : “Hầu gia tìm chỉ để mấy chuyện thôi ?”

 

Thái độ qua loa của nàng khiến nhíu mày, ánh mắt cũng lạnh vài phần: “Ta việc gì thì thể tìm nàng ?”

 

Hai ngày nữa là lên đường . Hắn giờ một lòng một nhớ nàng, chỉ ở bên nàng thêm một lát, mà nàng cứ dùng dằng qua quýt với .

 

Trong khi với Mạc Tử Khiêm, nàng ân cần .

 

Hắn sắc mặt , khí thế quanh cũng lạnh nhiều.

 

Nàng mím chặt môi, giằng co một lát, mới bước lên một bước, chủ động vòng tay qua ôm eo .

 

Lăng Kiêu thoáng hoảng hốt, đôi mắt âm u chợt lóe lên tia kinh ngạc, đó, băng tuyết tan rã, khí thế quanh sạch sẽ. Hắn im sững tại chỗ, mà trong lòng là một mớ binh hoang mã loạn.

 

Nàng nhẹ nhàng tựa lòng , ngón tay thanh mảnh níu lấy quần áo , ôm lấy eo .

 

Nàng ngẩng đầu, đôi mắt hoe đỏ , giọng nhẹ: “Ta ý đó.”

 

Đây là đầu tiên nàng chủ động mật với .

 

Tim bỗng dưng đập nhanh, cổ họng trượt lên xuống. Hắn cụp mắt, đ.â.m sầm đôi mắt trong trẻo sâu thẳm của nàng. Giờ phút , trong mắt nàng, tràn ngập hình bóng .

 

“Sắp tới , cũng khi nào về, đừng giận nữa, ?”

 

Ánh mắt khựng hai giây, rốt cuộc cũng hồn. Hắn giơ tay ôm lấy nàng, động tác chút cứng đờ. Hắn lưu luyến cúi đầu dụi dụi đỉnh đầu nàng, giọng khàn khàn: “Được.”

 

Chỉ còn hai ngày nữa là ly biệt, nên tức giận với nàng, nhất là vì một kẻ râu ria như Mạc Tử Khiêm.

 

 

Loading...