Nguyệt Dao lau mặt. Cũng may nàng , Thái tử cũng , chắc đoàn tiễn đưa cũng hùng hậu lắm. Nàng mà , nếu lọt mắt kẻ tâm, sẽ sinh chuyện gì.
Xuân Nhi bộ dáng trầm mặc của Nguyệt Dao, chút đau lòng: “Hầu gia giờ rời kinh , phu nhân cũng thể sống yên một thời gian.”
Nguyệt Dao lắc đầu, ánh mắt kiên định: “Thứ , chỉ là một thời gian yên .”
“Gì cơ ạ?” Xuân Nhi sững sờ.
Nguyệt Dao nàng: “Xuân Nhi, em theo chị, là ở Lăng gia?”
Xuân Nhi cuống quýt : “Phu nhân định…”
Nguyệt Dao giơ tay dấu im lặng, cửa, nàng: “Từ lúc phủ em theo chị, chị coi em như em gái. Có một chuyện chị cũng giấu em. Chị em sẽ phản bội chị, cho nên chị cho em . Em thế nào, tự lựa chọn.”
Xuân Nhi hoảng hốt yên, vội vàng nắm lấy tay Nguyệt Dao: “Phu nhân em đó! Nô tỳ nhất định theo phu nhân!”
Trước khi gặp Nguyệt Dao, nàng bán qua bán ba , đủ loại chủ tử khắc nghiệt nào mà từng gặp? Chỉ Nguyệt Dao là đối xử với nàng, đ.á.n.h mắng trách phạt, còn dạy nàng chữ, tính toán, bào chế hương. Khắp thiên hạ đốt đèn lồng cũng tìm chủ tử nào như .
Nguyệt Dao nắm lấy tay nàng: “Nếu em theo chị, chị sẽ mang em cùng. đó, em giúp chị xử lý một việc.”
“Phu nhân cứ căn dặn ạ!”
“Ngưng Hương Các âm thầm sang nhượng , chị cần tiền mặt. Mấy ngày chị sẽ sai em đến cửa hàng việc, em cần lộ gì cả, cứ việc ở cửa hàng, lẳng lặng tìm tiếp quản. Hiện giờ việc ăn của cửa hàng vượng, mua chắc chắn ít, giá cả thích hợp là bán ngay, sang nhanh gọn, và còn cho đối phương cũng rộ.”
Xuân Nhi khẩn trương : “Tại lẳng lặng ạ? Hầu gia rời kinh …”
Ánh mắt Nguyệt Dao ngưng : “Hắn rời kinh, nhưng nghĩa là bên cạnh theo dõi.”
Nhất cử nhất động của nàng đều nắm rõ như lòng bàn tay, nhất định là âm thầm theo dõi.
đó nàng cũng thử , kẻ theo dõi đó chỉ theo dõi nàng, đối với những nha như Xuân Nhi mấy đề phòng.
“Nô tỳ hiểu ạ!”
“Cũng cần quá vội, giờ vẫn còn gần một tháng, thể từ từ.”
“Vâng!”
Dặn dò Xuân Nhi đến cửa hàng, Nguyệt Dao liền theo thường lệ Phúc Thọ Viên thỉnh an lão phu nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-150.html.]
Bên ngoài Minh Nguyệt Hiên, một cây hoa quế rậm rạp, Xích Ảnh nửa tựa đó, ngậm chiếc lá cây nhắm mắt dưỡng thần. Nghe thấy tiếng bước chân của Đại phu nhân , lập tức mở bừng mắt.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Sau đó thấy nàng Phúc Thọ Viên, an tâm nhắm mắt .
Trong lòng chút khó xử. Lịch trình mỗi ngày của Đại phu nhân là sáng thỉnh an, đó chiều chế hương, tối ngủ. Vậy là thư nửa tháng một cái gì đây?
Nửa tháng tiếp theo, Nguyệt Dao đều an tâm ở trong phủ, gần như nửa bước . Chỉ sai Xuân Nhi thỉnh thoảng đến cửa hàng việc, còn chính nàng thì hành tung đơn điệu tẻ nhạt, là thỉnh an lão phu nhân thì cũng là ở trong phòng chế hương.
Mà nàng thường lui cũng thường sai Xuân Nhi cửa hàng việc, cho nên cũng gì lạ.
Ngày tháng trôi qua một cách bình thường.
Mạc phủ.
“Này, tiểu tử gần đây bận gì ? Toàn thấy ngươi , kêu ngươi uống rượu cũng .” Mặc Trì quàng cổ Thư Cầm, hì hì .
“Đi , đang bận chính sự, uống rượu gì?” Thư Cầm dùng khuỷu tay thúc .
“Còn chính sự gì nữa? Công tử sắp rời kinh , rõ là ‘đày’ chúng , việc trong phủ cũng gì để bận. Công tử còn rảnh rỗi, ngươi bận lên, , là lén lút tìm tiểu nha nào ?”
Mặt Thư Cầm đỏ bừng: “Ngươi hươu vượn gì ! Ta đang giúp công tử việc!”
Mặc Trì sững sờ: “Giúp công tử chuyện gì?”
“Ngươi đừng quản!”
Thư Cầm xoay , Mặc Trì kéo : “Này, ngươi cho gì ? Chúng bao nhiêu năm .”
Hai giằng co, cái túi nhỏ trong lòng Thư Cầm rơi , đồ đạc bên trong cũng văng tung tóe.
Thư Cầm vội vàng cuộn túi ôm lòng: “Liên quan gì đến ngươi!”
Sau đó ôm túi nhỏ chạy mất.
Mặc Trì sững sờ tại chỗ. Vừa , dường như thấy một cuốn hộ tịch công văn?
Và cuốn sách đó văng , thấy tên là gì đó Lâm Vân, là hộ tịch của Tam thiếu gia, cái tên dường như là của nữ tử.