Sắc mặt Mạc Tử Khiêm khẽ biến, dự cảm lành.
“Ngươi là quản gia? Cùng xuống thuyền, Trương đại nhân đích kiểm tra!”
“ thuyền còn nữ quyến, …”
Còn xong, mấy vị quan sai xông lên, trực tiếp kẹp Mạc Tử Khiêm hai bên trái lôi xuống thuyền.
Tên tiểu đầu lĩnh lạnh: “Yên tâm, kiểm tra rõ ràng, nếu việc gì, tự nhiên sẽ thả ngươi. Nếu việc, thì ngươi liệu hồn đấy, mang !”
Một đám quan sai trực tiếp bắt lấy Mạc Tử Khiêm và hai quản sự xuống thuyền. Chiếc thuyền buôn lẻ loi đậu ở bên bờ, chờ đợi kết quả thẩm tra.
Nguyệt Dao vẫn ở trong phòng lầu hai, cửa phòng đóng chặt. Suốt quãng đường tới đây, phàm là quan khẩu, nàng đều ở trong phòng nửa bước . Nàng tuy hộ tịch mới, nhưng rốt cuộc vẫn nên cẩn thận một chút, để tránh lúc quan sai kiểm tra xảy chuyện gì ngoài ý .
Hôm nay nhập quan khẩu Kỳ Châu, nàng cũng ở trong phòng chờ như thường lệ. Giờ phút còn bên ngoài xảy chuyện gì, chỉ là phát hiện thời gian nhập quan hôm nay kéo dài quá lâu.
Trước đều là trong vòng ba mươi phút là sẽ cho qua trực tiếp, dù Mạc gia là hoàng thương, quan sai các nơi đều sẽ nể mặt chút ít.
Mà lúc gần nửa canh giờ, thuyền vẫn khởi hành.
Nguyệt Dao khỏi chút nôn nóng, xảy chuyện gì , đang băn khoăn nên ngoài tìm hỏi thử .
Bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân nặng nề.
Chiếc khăn tay nàng đang nắm bỗng siết chặt . Tiếng bước chân , nàng chút quen thuộc.
Tiếng bước chân đó chậm rãi đến gần, một bước, hai bước, ba bước…
Trái tim nàng cũng như thắt theo từng nhịp, cứng đờ dậy, sắc mặt trắng bệch trông thấy.
Người đó chậm, mỗi một bước đều như đang lăng trì xử tử nàng.
Mà nàng nhốt trong căn phòng , nơi nào để trốn.
Một bàn tay với những đốt ngón tay rõ ràng ấn lên cửa phòng, cửa phòng “kẽo kẹt” một tiếng đẩy . Bóng dáng cao lớn bước , một huyền y phong trần mệt mỏi, thần sắc bình tĩnh, chỉ đôi mắt đen nàng, ẩn ẩn cuộn trào hàn quang lạnh lẽo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-158.html.]
“A Dao, nàng ?”
Nguyệt Dao sững tại chỗ, sắc mặt trắng bệch: “Ngươi, ngươi ở đây?”
Lăng Kiêu chậm rãi đến gần, khí thế lẫm liệt quanh áp bức tới, đôi mắt đen khóa chặt nàng: “Nàng nên cho , nàng ở đây?”
“Ta, …”
Trái tim nàng siết chặt đến gần như thở nổi, khí thế áp bức đó buộc nàng lùi hai bước, lưng đụng cạnh bàn, bước chân dừng đột ngột, trong mắt tràn đầy kinh sợ.
Từ ngày nàng rời khỏi Yến Kinh, nàng nghĩ tới sẽ gặp . Nàng suy tính đến Dương Châu sẽ an cư lạc nghiệp thế nào, suy tính hai năm sẽ lặng lẽ về Vân Châu một chuyến, viếng mộ phu quân.
Trên quãng đường từ Yến Kinh đến nơi đây, nàng lập vô kế hoạch và sắp xếp, duy chỉ tính đến chuyện nếu gặp , nên ứng đối thế nào.
Đôi môi nàng run rẩy: “Mẹ cho phép về Nghi Châu thăm , viếng mộ cha .”
“Về Nghi Châu nên hướng bắc, chiếc thuyền buôn của Mạc gia một đường về hướng nam.”
Bàn tay trong ống tay áo của nàng siết chặt: “Sao ngươi …”
Chợt, nàng bỗng nghĩ đến điều gì đó, rốt cuộc phản ứng , kinh sợ mở to mắt: “Là ngươi sắp đặt!”
Tấn Thành hải tặc nên phong tỏa quan khẩu, cho phép ; thuyền buôn vốn nên thẳng về hướng nam thể vòng qua Kỳ Châu; nhập quan chậm chạp thông qua; Mạc Tử Khiêm thấy bóng dáng; Lăng Kiêu đột nhiên xuất hiện ở đây.
Tất cả những chuyện , một sự kiện nào là trùng hợp!
Hắn tiến thêm một bước, nàng dồn góc c.h.ế.t, thể lùi nữa, chỉ thể buộc chịu đựng khí thế lẫm liệt đang đến gần của , cả cứng đờ căng thẳng.
Hắn giơ tay, lòng bàn tay thô ráp nhẹ nhàng chạm má nàng. Nàng lập tức sởn gai ốc, lông tơ cũng run rẩy, hô hấp ngưng trệ.
Hắn cúi đầu, giọng bình tĩnh nén sự lạnh lẽo: “Ta cho nàng nhiều tín nhiệm như , nhiều kiên nhẫn dung túng nàng như . Ta bảo nàng ngoan ngoãn ở nhà chờ trở về, còn đang sắp xếp tương lai của chúng . chân rời kinh, nàng lưng liền theo Mạc Tử Khiêm chạy.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Thân thể Nguyệt Dao lạnh ngắt, khí thế âm u của ép đến gần như thở nổi. Nàng nghiêng đầu né tránh bàn tay như lưỡi rắn của , đột nhiên bóp chặt cằm nàng, buộc nàng đầu .