“A!” Nàng bỗng nhiên mất thăng bằng, ngã trong chăn gấm, bò dậy, cũng cúi phủ lên, đè nàng xuống nữa.
Trong đầu nàng “Ong” một tiếng nổ tung, dùng sức đẩy : “Lăng Kiêu! Ngươi buông !”
Hắn một bàn tay to liền khống chế cả hai cổ tay nàng, ấn lên đỉnh đầu, hôn lên môi nàng, tay chút do dự x.é to.ạc váy nàng.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Ngươi đê tiện vô sỉ, ngươi cái thằng khốn! Ngươi dám!” Nàng liều mạng giãy dụa.
Bàn tay to của siết chặt lấy làn da non mềm bên hông nàng, đè nàng xuống, đôi mắt đỏ ngầu: “Phải, đê tiện vô sỉ. Mạc Tử Khiêm thì thanh cao ? Ngươi tưởng sốt sắng giúp ngươi là vì cái gì? Ngươi tưởng đối với ngươi tư tâm?”
Nàng tức hộc m.á.u mắng: “Mạc Tử Khiêm dù thế nào cũng giống ngươi liêm sỉ! Hắn là chân quân tử, giống như phu quân, đoan chính giữ lễ, cũng ép buộc !”
Hắn bỗng nhiên bật , ẩn ẩn điên cuồng: “Hắn giống Lăng Trần?”
Hô hấp nàng cứng , cổ họng như chặn . Hắn phảng phất như khoảnh khắc tiếp theo sẽ c.ắ.n đứt cổ nàng, nàng sợ hãi đầu .
Hắn đột nhiên siết chặt gáy nàng, buộc nàng ngẩng đầu , đôi mắt đỏ ngầu chằm chằm nàng, từng câu từng chữ: “Ta giống Lăng Trần ?”
Cả nàng cứng đờ, thể run rẩy mơ hồ, hô hấp cũng ngưng trệ.
Nàng buộc ngước mắt, khuôn mặt ba phần giống Lăng Trần của , nhưng khí thế khác biệt, khiến run sợ.
Hắn hôn lên chiếc cổ mảnh khảnh của nàng, giọng thì thầm: “A Dao, đời ai giống hơn .”
Bọn họ là em ruột cùng một sinh , chảy cùng dòng máu, đời ai giống Lăng Trần hơn .
Hắn hé miệng, bỗng nhiên c.ắ.n lên cổ nàng.
Đồng tử nàng co rụt , kêu lên một tiếng đau đớn. Sự sợ hãi áp đảo ý chí của nàng, nàng lóc cầu xin: “Ta sai , dám nữa, ngươi tha cho ?”
Hắn hôn lên má nàng, nếm giọt nước mắt lăn dài má nàng, mặn. Hắn mở mắt , thấy đôi mắt đẫm lệ m.ô.n.g lung của nàng, lồng n.g.ự.c đau nhói.
Bàn tay to của khẽ vuốt lên mặt nàng, giọng dịu dàng chút ấm nào: “A Dao, cho nàng cơ hội. Ta cũng hy vọng bao rằng hôm nay chiếc thuyền , phụ nữ tên Lâm Vân , là nàng. Ta cũng hy vọng bao rằng tất cả những chuyện đều xảy , nàng vẫn ở Yến Kinh, vẫn ở Hầu phủ, ngoan ngoãn chờ về nhà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-160.html.]
Ánh mắt chợt trở nên âm lãnh, như chứa đựng cơn giận vô tận. Bàn tay đang vuốt ve má nàng trượt xuống cổ nàng. Chiếc cổ mảnh khảnh như , một bàn tay là thể siết chặt.
“ nàng dám lừa .” Hắn hận đến nghiến răng nghiến lợi, “Nàng thà theo Mạc Tử Khiêm trốn chạy đến nơi xa xôi đó, cũng ở Yến Kinh chờ .”
Trong lồng n.g.ự.c cuồn cuộn, là tức giận ghen tuông, gần như nuốt chửng hết lý trí của .
Hắn dành cho nàng tất cả những gì nhất, vì nàng mà khắc chế nhẫn nhịn, vì nàng mà bề chu , vì nàng mà sắp đặt thứ. nàng coi thường thèm , ngược còn lợi dụng tấm chân tình của để lừa gạt !
Hắn hận thể lập tức siết chặt năm ngón tay, cho nàng cái giá trả khi phản bội !
khoảnh khắc lòng bàn tay chạm đến làn da ấm áp của nàng, đầu ngón tay run rẩy, bất luận thế nào cũng thể dùng sức.
Hắn g.i.ế.c nàng.
Lần đầu tiên gặp nàng thể tàn nhẫn hạ thủ, hiện giờ thể nỡ lòng?
Ném , bỏ đành, vứt , chẳng gì với nàng.
Lòng bàn tay vuốt ve chiếc cổ mảnh khảnh của nàng, cuối cùng vẫn là nới lỏng . Lồng n.g.ự.c nàng rốt cuộc cũng thở một , dường như tìm đường sống trong chỗ c.h.ế.t.
khoảnh khắc tiếp theo, bàn tay to của xé nát váy nàng, đầu gối tách chân nàng .
Nàng kinh sợ mở to mắt, giãy dụa như châu chấu đá xe, dễ dàng khống chế. Bàn tay nóng rực to lớn lướt thể nàng, cả nàng lông tơ dựng .
“Lăng Kiêu! Ngươi dừng tay!” Giọng hổ và giận dữ của nàng cũng đang run rẩy.
Đôi mắt đen của sâu như vực thẳm, lấp đầy d.ụ.c vọng và khao khát. Hắn cúi đầu, c.ắ.n vành tai nàng, thì thầm bên tai nàng: “Nàng đê tiện vô sỉ, sẽ cho nàng xem, thế nào mới là đê tiện vô sỉ thực sự.”
Cả nàng run lên, né tránh thể nào né tránh.
Hắn siết chặt eo thon của nàng, năm ngón tay lún sâu bên hông nàng.
“A!”