Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-11-07 13:08:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giọng Lăng Kiêu lãnh đạm: “Ta bận việc quân, mà rảnh rỗi?”

 

Kiếm Sương ngây , mắt trợn to, vội vàng : “Vậy… tiểu nhân xin về…”

 

“Thôi,” hừ lạnh một tiếng.

 

Lăng Kiêu đám La Trung: “Bảo Trịnh tri phủ giờ Mùi hãy đến tìm nghị sự.”

 

Đám La Trung cũng ngẩn . Hầu gia đổi ý nhanh quá, bọn họ phản ứng kịp, sững sờ một lúc lâu mới vội vàng đồng ý: “Vâng!”

 

Lăng Kiêu nhấc chân, lập tức về lều ngủ.

 

Bỏ đám La Trung ngây , mắt chữ A mồm chữ O.

 

“Hầu gia ăn trưa với vị Lâm nương tử ?” La Trung gần như thể tin nổi.

 

“Nói thừa! Người cố ý cho đến mời, ăn với nàng lẽ nào ăn với ngươi?” Triệu tướng quân mắng.

 

Hầu gia nay luôn coi quân cơ đại sự là quan trọng nhất. Ngài thế mà thể gác chính sự để ăn cơm với vị tiểu nương tử ? Đó là tiên nữ giáng trần cỡ nào chứ?”

 

Triệu tướng quân vỗ một phát đầu gã: “Ngươi bớt suy diễn . Phụ nữ của Hầu gia mà ngươi cũng dám bàn tán, thật sợ cắt lưỡi ?”

 

“Ta nào dám! Ta chỉ tò mò thôi mà…” La Trung cũng thấy chột , năng ấp úng.

 

Ai mà tò mò chứ?

 

“Ngươi cũng xem, hôm nay vị Lâm nương tử cho tới mời, Hầu gia tuy tỏ vẻ kiên nhẫn nhưng cuối cùng vẫn . Có thể thấy vị Lâm nương tử đó phân lượng nhẹ . Cứ dặn dò hết xuống , bảo bọn nó cẩn thận một chút. Lát nữa lỡ ai cẩn thận đụng chạm vị Lâm nương tử , c.h.ế.t đến nơi cũng đừng trách nhắc .”

 

La Trung giật nảy , lập tức ôm quyền: “Vâng!”

 

Lăng Kiêu vén rèm lều bước , ôn tồn hỏi: “Đã đỡ chút nào ?”

 

Nguyệt Dao đang tựa giường, y phục chỉnh tề, chỉ là mái tóc xõa một nửa, cài trâm thoa, gương mặt nhỏ thanh thuần son phấn, trông tái nhợt.

 

Nàng ngước mắt , đôi đồng tử trong veo sâu thẳm tựa một ngụm nước giếng mùa hè, lạnh buốt, thấm tận tim gan.

 

khi đôi mắt trong trẻo , nhớ đến hôm qua thuyền, nàng ở . Cũng chính đôi mắt trong veo sâu thẳm , đuôi mắt ửng đỏ đầy vẻ yêu kiều, mờ mịt sương , hệt như một yêu tinh câu hồn đoạt phách.

 

Yết hầu trượt lên xuống, ánh mắt thẫm vài phần.

 

“Hành lý của đều ngươi lấy về ?” Nàng hỏi.

 

Ánh mắt sững , đôi đồng tử còn sâu thẳm giờ bỗng chốc lạnh nhiều.

 

“Sao thế?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-169.html.]

“Trả cho .”

 

Đáy mắt trầm xuống. Hèn gì đột nhiên tìm . Hóa là vì chuyện .

 

“Ta chẳng bảo Kiếm Sương đặt mua cho nàng váy áo trang sức mới ?” Giọng tùy ý.

 

“Ta đồ của !” Nàng bình tĩnh , hề nhượng bộ.

 

Hắn nhớ đến cuốn sổ , từng câu từng chữ ghi thời gian ân ái của nàng và Lăng Trần. Trong lồng n.g.ự.c nghẹn một , thật sự chiều theo ý nàng.

 

“Không vứt .”

 

Sắc mặt nàng đột biến, lập tức bước xuống giường, phắt dậy: “Ngươi cái gì?!”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Lăng Kiêu vẫn giữ giọng tùy ý: “Ăn cơm .”

 

Sắc mặt nàng lập tức trở nên khó coi, một lời, ngoài.

 

Lăng Kiêu nắm lấy cánh tay nàng, kéo giật : “Đi ?”

 

“Đi cũng , miễn là đây.” Nàng hung hăng trừng mắt.

 

Hắn nhíu mày: “Nàng thể hồi phục, chạy loạn cái gì? Chẳng rõ, hai tháng nữa sẽ thả nàng ? Bây giờ bên ngoài binh hoang mã loạn, nàng chạy ngoài tìm c.h.ế.t ?”

 

Nàng chằm chằm, gằn từng chữ: “Ta thà tìm c.h.ế.t, cũng đây.”

 

Sắc mặt âm trầm, năm ngón tay siết chặt cổ tay nàng, giọng cảnh cáo: “Khương Nguyệt Dao.”

 

Hóa sáng nay nhẫn nại với nàng nhiều như đều là phí công! Mới một lời hợp đòi chạy tìm c.h.ế.t, chẳng lẽ định uy h.i.ế.p ?!

 

Nàng lạnh lùng , một lời, ý định nhượng bộ.

 

Hắn gần như nén nổi cơn giận bùng lên trong lồng ngực, rõ là giận nàng quá để tâm đến cuốn sổ , là giận nàng dám uy h.i.ế.p .

 

“Người !”

 

Xuân Nhi vội vã bước : “Hầu gia.”

 

“Hầu hạ phu nhân dùng bữa, uống thuốc.”

 

Hắn Nguyệt Dao chằm chằm: “A Dao, đừng quậy nữa, lo dưỡng bệnh cho .”

 

Nàng mặt cảm xúc. Hắn cũng bộ dạng căm hận đó của nàng, bực bội xoay bỏ .

 

Kiếm Sương vẫn canh giữ bên ngoài, thấy Lăng Kiêu lúc còn vui vẻ, lúc mặt sa sầm, thầm kêu , vội cúi đầu để giảm bớt sự chú ý.

 

 

Loading...