Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-11-08 00:48:45
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Những chuyện với nàng , nàng so đo nữa. Hắn vì nàng lấy đỡ kiếm, coi như bọn họ thanh toán sòng phẳng.

 

Hắn cũng hứa thả nàng . Giữa bọn họ từ đây ân oán xóa bỏ, còn liên quan.

 

Nàng vốn nên chuyện thừa thãi.

 

mấy ngày nay, nàng luôn cảm thấy bất an vô cớ. Hắn rõ ràng ý định đổi ý, nhưng khí luôn ẩn chứa sự vi diệu, quỷ dị, khiến nàng vô cùng bất an.

 

Để cho chắc chắn, nàng bỏ t.h.u.ố.c chén t.h.u.ố.c của .

 

Nàng gương mặt say ngủ của một nữa, cuối cùng quyết tuyệt xoay rời .

 

Giờ phút về đêm, Kiếm Sương cũng nghỉ. Chỉ hai tiểu tướng gác ở bên ngoài, thấy nàng liền cung kính ôm quyền hành lễ.

 

Nguyệt Dao đến lều của Xuân Nhi.

 

“Nương tử.” Xuân Nhi sớm chờ sẵn.

 

Xuân Nhi đưa một cái tay nải cho nàng: “Nương tử mau đồ .”

 

Nguyệt Dao mở tay nải , bên trong là một bộ nam trang. Nàng quần áo xong, Xuân Nhi cũng đồ xong, búi tóc gọn gàng, cầm lấy bọc hành lý của , thẳng khỏi lều, rảo bước nhanh về phía cổng quân doanh.

 

“Người nào?!” Cổng lớn quân doanh tự nhiên là canh gác.

 

Nguyệt Dao lạnh mặt giơ một tấm ngọc bài, mặt khắc một chữ “Lăng”.

 

Tướng sĩ canh gác lập tức ôm quyền.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

“Hầu gia lệnh, bảo ngoài một việc. Mau chuẩn xe cho !”

 

Hai tên tiểu tướng : “Không vị ... là chuyện gì?”

 

“Chuyện của Hầu gia cũng đến lượt các ngươi hỏi ? Còn mau lên! Trễ nải chính sự các ngươi gánh nổi ?!” Nguyệt Dao quát lên.

 

Tên tiểu tướng vội vàng ôm quyền: “Vâng!”

 

Đây chính là ngọc bài của Hầu gia, tâm phúc tuyệt đối thể . Thấy ngọc bài như thấy Hầu gia. Huống hồ chỉ là yêu cầu chuẩn xe khỏi quân doanh, vốn dĩ cũng chuyện gì quan trọng, bọn họ dám tuân theo.

 

Bọn họ vội vàng chuẩn xe ngựa, đó mở cổng lớn quân doanh.

 

Nguyệt Dao lên xe ngựa, tự đ.á.n.h xe, trong bóng đêm phi như bay mà .

 

Mãi đến khi xe ngựa rời khỏi quân doanh thật xa, trái tim treo lơ lửng của Nguyệt Dao mới thoáng thả lỏng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-184.html.]

“Nương tử, chúng taBây giờ... ?” Xuân Nhi khẩn trương hỏi.

 

“Vào thành , ở trong thành lánh mặt một thời gian. Đợi đại quân rời , chúng sẽ lên đường.”

 

“Vâng!”

 

Trong lều.

 

Lăng Kiêu chậm rãi mở bừng mắt, một đôi mắt đen láy lạnh lẽo đến thấu xương.

 

Hắn từ giường dậy, thấy phong thư đặt bàn cạnh giường, bèn mở .

 

“Khi ngươi thấy phong thư , rời khỏi Định Châu. Ngươi lấy đỡ kiếm cứu một mạng, bất luận thế nào, cũng nợ ngươi một ân tình, nhưng gì để báo đáp. Ngươi ngươi sát nghiệt quá nặng, tiện chùa miếu. Sau , sẽ hàng năm chùa, ngươi dâng hương lên Bồ Tát, quyên một phần công đức, cầu phúc cho ngươi bình an.”

 

Ngón tay cầm lá thư siết đến trắng bệch, sắc mặt âm trầm tột độ.

 

“Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn quyết định một bước, thể đích từ biệt, mong Hầu gia đừng trách tội. Cũng mong Hầu gia dưỡng thể, quý trọng tính mạng. Sau núi cao đường xa, xin hãy tự bảo trọng.”

 

Hắn dùng đôi mắt u ám chằm chằm những dòng chữ khẩn thiết thư, bỗng nhiên lạnh một tiếng.

 

Lần còn để thư cho .

 

Nàng thản nhiên để cho phong thư cáo biệt , hận, cũng lưu luyến, còn thản nhiên và quyết tuyệt hơn cả .

 

Dường như đối với nàng, còn thể khuấy động lên một chút gợn sóng nào nữa.

 

Nàng cùng xóa bỏ thứ, từ đây mỗi một ngả. Nàng thì hào phóng thật đấy, nhưng đồng ý ?

 

Nàng mang một bụng quỷ kế, giả vờ giả vịt với , âm thầm bỏ t.h.u.ố.c chén t.h.u.ố.c của , nhân lúc ban đêm mà trốn . Nàng sắp xếp cũng chu thật!

 

Sắc mặt càng thêm lạnh lẽo.

 

“Hầu gia.” Kiếm Sương vội vàng chạy tới, sắc mặt hoảng hốt.

 

Hắn đanh mặt: “Nàng đến ?”

 

“Hiện rời khỏi quân doanh, đang về phía nội thành Định Châu.”

 

Hắn lạnh. Lúc hỏi nàng tính toán gì, nàng lập tức Dương Châu, bây giờ thật sự ngược Định Châu. Sau Dương Châu , e là còn chắc .

 

Nói cái gì mà mang ơn , lời giả dối! Quay đầu liền hạ t.h.u.ố.c . Mười câu thì hết chín câu là giả.

 

Hắn ở mép giường, hai cánh tay chống lên đùi, đầu cúi xuống, sắc mặt tối tăm.

 

 

Loading...