Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 185

Cập nhật lúc: 2025-11-08 00:48:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không khí trong lều càng thêm ngột ngạt. Kiếm Sương nuốt nước bọt, ngượng ngùng : “Vậy... tiểu nhân mời phu nhân trở về?”

 

Lăng Kiêu im lặng một lát, cuối cùng hít sâu một , nén giận: “Phân phó Triệu tướng quân, thế lực tàn dư của Hoa Sen giáo giao cho dọn dẹp sạch sẽ, mau chóng áp giải thủ lĩnh phản quân Tào Nguyên về kinh phục mệnh.”

 

“Vậy Hầu gia…”

 

Lăng Kiêu dậy, rảo bước nhanh khỏi lều.

 

“Ta lập tức khởi hành về kinh.”

 

Kiếm Sương sững sờ một chút, vội ôm quyền đồng ý: “Vâng.”

 

Một chiếc xe ngựa phi nhanh trong bóng đêm, cuối cùng dừng ở một dịch trạm bên ngoài thành. Cửa thành nửa đêm mở, chờ đến sáng hôm .

 

Nguyệt Dao và Xuân Nhi tạm thời dừng chân ở dịch trạm .

 

Nguyệt Dao nam trang, bôi thêm ít lọ nghẹ lên mặt, trông cũng quá phô trương.

 

“Hai vị khách quan, là trọ ?”

 

“Cho một gian phòng, yên tĩnh một chút.” Nguyệt Dao ném cho gã một chuỗi tiền đồng.

 

Tiểu nhị vội vàng đỡ lấy: “Được ạ! Khách quan mời lên lầu!”

 

Bây giờ về đêm, nhưng dịch trạm vẫn mở cửa. Bởi vì ngay bên ngoài cổng thành, nên tiện cho những vị khách nửa đêm thành chỗ nghỉ chân. Vì , đại sảnh cũng mấy bàn khách đang uống rượu, bàn luận sôi nổi.

 

“Cái đám phản đảng ở Định Châu cuối cùng cũng tiêu diệt . Lần cuối cùng cũng thể sống yên .”

 

“Còn ? Dù gì cũng là Lăng Hầu tự xuất mã, đám cường đạo nào mà diệt ? Bọn kiêu ngạo quá đáng, chiếm núi vua, thật sự tưởng lợi hại lắm . Đến mặt Lăng Hầu bách chiến bách thắng, xách giày cũng xứng!”

 

“Chưa đầy hai tháng mà tiêu diệt sạch sẽ đám cường đạo , thật hổ là thiếu niên tướng tài trăm năm khó gặp. Người mà bội phục nhất đời chính là Quân Hầu!”

 

“Đó là đương nhiên! Lăng Hầu đối phó với đám lâu la căn bản là tốn bao nhiêu sức lực. Nghe , bên cạnh ngài còn mang theo một phụ nữ, sủng ái lắm.”

 

“Chậc chậc, bao nhiêu khuê tú trong kinh ngài đều thèm ngó tới, đến nay vẫn đính hôn. Còn tin đồn là ngài thích nữ sắc. Không ngờ tới Định Châu chúng , sa ôn nhu hương. Cũng là nữ tử phương nào, thật sự là tu tám đời mới phúc khí như …”

 

Bước chân lên lầu của Nguyệt Dao khựng , vội vàng nhanh lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-185.html.]

 

Tiểu nhị đẩy gian phòng ở trong cùng: “Hai vị khách quan, căn phòng thế nào?”

 

Nguyệt Dao gật đầu: “Không tệ, phiền .”

 

“Vậy hai vị nghỉ ngơi , yêu cầu gì cứ gọi tiểu nhân.” Tiểu nhị ân cần .

 

“Được.”

 

Tiểu nhị lui , Xuân Nhi lập tức đóng cửa , cài then.

 

“Những bên ngoài đều đang bàn luận về Hầu gia.”

 

“Hắn đến mà chẳng bàn luận.” Nguyệt Dao nhíu mày, về , “Ngủ , còn một canh giờ nữa cửa thành sẽ mở, chúng còn nhanh chóng thành.”

 

“Vâng.”

 

Xuân Nhi nhanh nhẹn trải giường nệm, thổi tắt nến, đó cùng Nguyệt Dao xuống giường mà cởi y phục.

 

Nguyệt Dao mệt mỏi cả ngày, sớm rã rời. Giờ phút giường, đầu óc ngược vô cùng tỉnh táo, bắt đầu tính toán.

 

Lăng Kiêu hạ thuốc, với liều lượng đó, sớm nhất cũng đến trưa mai mới thể tỉnh . Hắn vốn dĩ cũng hứa thả nàng , nàng chỉ là sớm hơn một chút. Nàng còn để thư cho . Tính tình hắnBây giờ... lên nhiều, thấy thư chắc cũng tức giận vì nàng từ mà biệt.

 

Cũng thể, lừa nàng, ý định thả nàng . Nàng với Dương Châu, ngày mai lúc trưa tỉnh , nếu tức giận đuổi theo, nhất định sẽ lập tức đuổi về hướng Dương Châu.

 

Nàng chỉ cần ở nội thành Định Châu, ẩn một thời gian, chờ cho chuyện lắng xuống, hẵng rời . Cũng Dương Châu nữa, mà Dư Hàng.

 

Nàng nắm chặt chăn, trái tim treo lơ lửng cuối cùng cũng thoáng thả lỏng.

 

Có lẽ nàng nghĩ nhiều, chuyện thừa thãi. nàng chỉ chuyện thật vẹn . Bây giờ Hoa Sen giáo tiêu diệt, bọn họ cũng nên đường ai nấy .

 

Nàng nhắm mắt , tâm thần dần thả lỏng. Trong đầu bỗng nhiên hiện lên hình ảnh ngày đó ở vách núi, che chở nàng trong lòng, bả vai trái một kiếm đ.â.m xuyên, m.á.u tươi đầm đìa, vẫn ôn tồn an ủi nàng: “A Dao, đừng sợ.”

 

Cổ họng nàng nghẹn , rúc sâu thêm trong chăn.

 

Cơn buồn ngủ ập đến, suy nghĩ cũng dần mơ hồ, mí mắt nặng trĩu như đeo chì, rốt cuộc thể mở nữa.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Loading...