Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-11-08 00:48:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lòng bàn tay cọ qua đôi môi sưng của nàng, yết hầu trượt lên xuống, sự xao động trong lòng khó mà kìm nén.

 

Hai tháng , cũng là ở thuyền, nàng ở giường phập phồng như sóng biển, cánh môi cũng đỏ mọng như , lộ vẻ yêu kiều.

 

Sau đó, hai tháng chạm nàng.

 

Không , mà là nhẫn nhịn vất vả.

 

Còn khó chịu hơn cả lúc từng chạm qua nàng. Dù thìBây giờ... những cảm xúc trong mơ đều là thật. Từng cử chỉ, giọng , thở của nàng, đều khắc sâu trong tâm khảm.

 

Còn khao khát hơn cả , càng hơn. Đây chính là tham vọng của , là tham vọng điên cuồng gào thét mà cách nào dừng .

 

Bàn tay đang vuốt ve má nàng trượt xuống, mơn trớn chiếc cổ mảnh mai của nàng. Lần nàng tự bỏ trốn, nên cho nàng một chút trừng phạt.

 

cũng hứa thả nàng . Hắn đúng là lừa nàng.

 

nàng dám hạ t.h.u.ố.c !

 

nàng còn để thư cho , trong thư cả đời vì cầu Bồ Tát phù hộ bình an. Nàng tuy chạy trốn, nhưng cũng nghĩ sẽ cả đời nhung nhớ .

 

Nàng ngay cả bỏ trốn mà vẫn còn nghĩ đến .

 

Sao nàng ngoan như ? Ngoan đến mức thể nào giận nàng , cũng tìm lý do để bắt nạt nàng.

 

Bàn tay đang vuốt ve cổ nàng tiếp tục trượt xuống, tham vọng trong mắt càng sâu hơn. Nàng càng ngoan, càng bắt nạt nàng.

 

Cửa phòng bỗng nhiên gõ vang, Kiếm Sương cung kính : “Hầu gia.”

 

Động tác của khựng , mày nhíu , giọng điệu chút kiên nhẫn: “Chuyện gì?”

 

“Trong kinh mật hàm gửi tới, là Đông Cung gửi hỏa tốc tám trăm dặm, đêm qua đến.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Lông mày giật giật, hít sâu một , cuối cùng vẫn đắp chăn cho nàng cẩn thận, dậy, đó kéo cửa , sắc mặt bất thiện ngoài.

 

“Chăm sóc nàng cho . Nếu nàng tỉnh, lập tức báo cho .” Hắn lạnh giọng phân phó.

 

Hai tiểu nha vội vàng đáp: “Vâng.”

 

Hắn đanh mặt rảo bước nhanh. Kiếm Sương vội đuổi kịp bước chân .

 

“Tiểu nhân mang cả Xuân Nhi về. Có cần để cô hầu hạ phu nhân ạ?”

 

Ánh mắt Lăng Kiêu u ám: “Mang con nha đó nhốt ở nơi khác.”

 

hết đến khác giúp đỡ nàng loạn, thể chịu đựng để nó tiếp tục hầu hạ nàng?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-187.html.]

 

Kiếm Sương vội đáp: “Vâng.”

 

Lăng Kiêu lập tức về phía thư phòng. Chiếc thuyền lớn , ngoại trừ tầng một là đại sảnh, tầng hai đều là phòng nghỉ. Hắn sớm nghĩ lúc về kinh sẽ đường thủy, dù thể nàng cũng yếu, đường bộ khó tránh khỏi xóc nảy.

 

Huống hồ, về kinh cũng chuyện gì gấp gáp, cùng nàng thong thả thuyền về cũng cái thú vị riêng.

 

, chiếc thuyền cho chuẩn từ sớm.

 

Phía đông nhất của tầng hai dành một gian thư phòng. Lăng Kiêu thư phòng, Kiếm Sương liền lập tức trình mật hàm lên.

 

Lăng Kiêu mở lướt qua. Kể từ khi rời kinh, các thế lực trong kinh cũng bắt đầu rục rịch. Bọn họ đều , một khi Hoa Sen giáo dẹp yên, bước tiếp theo chính là động đến đám trong kinh.

 

Bọn họ thể yên chờ c.h.ế.t?

 

Những tình huống , Lăng Kiêu sớm dự liệu , nên cũng gì bất ngờ.

 

Hắn lật sang một trang, thấy dòng cuối cùng của lá thư, Thái tử nhắc đến một câu: "Trưởng tẩu của ngươi đột nhiên rời kinh, ngươi nguyên do ? Hoài Ninh nhớ nàng ."

 

Hắn mặt cảm xúc đặt lá thư trở bàn.

 

“Bảo thuyền tiếp tục tiến lên.”

 

“Vâng.”

 

Gần đến trưa, Nguyệt Dao tỉnh .

 

Nàng cảm giác như đang lắc lư, chòng chành, giống như ở sóng biển. Nàng nhíu mày, đầu đau như búa bổ.

 

“Phu nhân, tỉnh ?” Một tiểu nha ân cần ghé sát .

 

Nàng mê mang mở mắt , đập mắt là một tấm màn giường màu xanh thiên thanh. Một tiểu nha mặt nhọn đang ghé sát , trang điểm gọn gàng.

 

Nàng mơ màng một vòng bài trí trong phòng, lịch sự, tao nhã mà tinh tế, quen thuộc xa lạ.

 

Trong phút chốc, nàng ngỡ như về Hầu phủ.

 

Hầu phủ?

 

Nàng giật tỉnh táo , chống dậy, trợn tròn mắt nha mặt: “Đây là ?! Các ngươi là ai?!”

 

Hai tiểu nha vội vàng : “Phu nhân đừng vội, đây là thuyền về kinh ạ. Là Hầu gia bảo chúng nô tỳ đến hầu hạ .”

 

Nàng cứng đờ tại chỗ. Mấy chữ "về kinh", "Hầu gia" như sét đánh, khiến nàng tan nát.

 

 

Loading...