Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 203

Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:04:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sớm một ngày muộn một ngày, cũng gì khác biệt lớn.

 

Cùng lắm là mang tiếng một chút, chịu một trận quở trách, trời sập xuống chống đỡ.

 

Bệ hạ trọng lời hứa, cuối cùng vẫn sẽ đáp ứng chuyện tứ hôn cho . Mẫu mềm lòng, cuối cùng cũng sẽ nhượng bộ. Những lời đồn đãi vớ vẩn càng thể ngăn cản cưới nàng.

 

Xe ngựa chậm rãi dừng ở cửa Hầu phủ, các nha bà tử vây quanh, đỡ Lão phu nhân xuống xe, dìu Lâm thị phủ .

 

Xuân Nhi và mấy tiểu nha thì vây quanh Nguyệt Dao, theo sát phía .

 

Lăng Kiêu xoay xuống ngựa, ánh mắt đuổi theo bóng dáng Nguyệt Dao ngày càng xa, đó mới nhấc chân phủ, về phía nội viện.

 

Minh Nguyệt Hiên.

 

Nguyệt Dao Xuân Nhi và mấy tiểu nha dìu về phòng, Xuân Nhi liền vội vàng phân phó: “Mau nấu canh giải rượu tới.”

 

“Vâng.”

 

Tiểu nha vội vã chạy bếp nhỏ nấu canh giải rượu.

 

Xuân Nhi lập tức bưng một chậu nước ấm, đến lau mặt cho Nguyệt Dao. Nguyệt Dao mép giường, mặc cho nàng lau mặt. Khăn ấm áp lau má, mang theo chút nước, mặt nàng càng thêm đỏ rực.

 

“Phu nhân nên uống nhiều rượu như , phu nhân ngày thường thích uống rượu , rượu nho uống nhiều cũng dễ say.” Xuân Nhi lẩm bẩm.

 

Đang , cửa phòng đẩy .

 

Xuân Nhi còn kịp đầu , liền : “Canh giải rượu nấu xong ?”

 

Nàng chút kinh ngạc, đó đầu , thấy bóng dáng màu đen huyền đang trong phòng, sợ tới mức "vụt" một tiếng bật dậy.

 

“Hầu gia.”

 

Hắn còn chẳng thèm ngước mắt, lập tức tới: “Lui .”

 

Xuân Nhi há miệng, gì đó, nhưng bỗng nhiên cảm nhận khí thế sắc bén đang áp tới, nàng sợ hãi vội vàng ngoài: “Vâng, nô tỳ cáo lui.”

 

Sau đó vội vàng kéo cửa phòng , canh giữ bên ngoài.

 

Nguyệt Dao vẫn ngoan ngoãn mép giường, ánh mắt mờ mịt .

 

Nàng hiếm khi ngoan ngoãn như .

 

Hắn đến mặt nàng, cúi mắt đôi môi sưng đỏ của nàng, ánh mắt tối sầm, giơ tay xoa mặt nàng.

 

“A Dao, hôm nay là đêm trừ tịch, chúng là sẽ cùng đón giao thừa ?”

 

Bây giờ vẫn còn sớm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-203.html.]

Hai chữ “đón giao thừa” lọt tai nàng, nàng dường như cũng nhớ chuyện như , gật gật đầu: “Đón giao thừa.”

 

Khóe môi khẽ nhếch lên, khom lưng, áp sát nàng, hôn lên đôi môi sưng của nàng.

 

Lúc ở trong cung cắt ngang, về nhà. Đón giao thừa đêm trừ tịch, vẫn là chỉ hai bọn họ ở bên nhất.

 

ngay khoảnh khắc áp sát, nàng bỗng nhiên đầu kháng cự.

 

Hắn sững , ôn tồn hỏi: “Sao ?”

 

Đôi mắt mờ mịt của nàng dường như tỉnh táo và kháng cự hơn vài phần: “Không cần.”

 

Hắn nhướng mày, rượu của nàng hình như tỉnh một chút.

 

Cũng , từ Hàm Nguyên Điện ngoài về phủ, cũng mất gần một canh giờ. Vừa nha của nàng còn dùng nước ấm lau mặt cho nàng, trải qua một hồi như , tửu lượng của nàng chắc chắn tan nhiều.

 

Vậy vất vả từ trong cung chạy về phủ để gì?

 

Hôm nay là đêm trừ tịch, là đêm trừ tịch đầu tiên của bọn họ, để tiếc nuối, cũng gây chuyện vui.

 

Hắn im lặng một lúc lâu, cặp mắt đen láy ẩn hiện ánh sáng xanh u tối. Nguyệt Dao ánh mắt đó của đến sởn cả gai ốc, nhịn rụt rụt cổ, trong mắt hiện lên vài phần sợ hãi.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

“Người .” Hắn bỗng nhiên mở miệng.

 

“Vâng.” Kiếm Sương ở ngoài cửa lên tiếng.

 

“Mang thêm một bình rượu nho tới.”

 

“A?”

 

Kiếm Sương ngẩn một chút, nhưng vẫn vội vàng đồng ý: “Vâng.”

 

Một lúc , Kiếm Sương bưng rượu nho , đặt khay bạc lên bàn, đó nhanh chóng lui .

 

Hắn xuống bên cạnh nàng, thu bộ khí thế, giọng ôn hòa: “Hôm nay uống rượu nho ngon ?”

 

Hắn cử xử bình thường, lòng đề phòng của nàng cũng giảm nhiều, gật gật đầu: “Ngon.”

 

“Vậy uống thêm một chút nữa nhé?”

 

Nàng nhíu mày suy nghĩ, dường như chút băn khoăn.

 

Lăng Kiêu cầm lấy bình rượu, rót đầy một ly rượu nho. Ly là ly chân cao bằng vàng, lớn hơn chén rượu thông thường nhiều.

 

Hắn đưa ly rượu đến bên môi nàng: “Loại còn ngọt hơn cả loại trong cung, nàng nếm thử xem?”

 

Nàng chớp chớp mắt, thấy chữ “ngọt” liền nhịn mà động lòng.

 

Nàng đưa hai tay nhận lấy ly rượu, uống một ngụm nhỏ, đôi mắt vui vẻ sáng lên vài phần, quả thật ngọt.

Loading...