So với sự căng thẳng của nàng, Lăng Kiêu tùy ý hơn nhiều, chậm rãi bước tới: “Qua mấy ngày nữa là Đoan Ngọ, Thái tử mở tiệc ở hành cung, đúng lúc còn đua thuyền rồng.”
Hắn ngữ khí như đang chuyện phiếm thường ngày, dường như họ thật sự từng xảy chuyện gì cả.
Nguyệt d.a.o cả căng thẳng, ngữ khí qua loa: “Ta .”
Nàng xoay liền định , bỗng nhiên nắm lấy cánh tay kéo trở .
Nàng đồng tử co rút , sắc mặt đều đổi, con ngươi đen láy của dường như xoáy nước, nặng nề nàng.
“Ngươi đêm qua ngủ ngon ?”
Nàng đêm qua cả đêm ngủ, nhắm mắt là khuôn mặt , sợ đến nàng căn bản dám chợp mắt.
câu hỏi của quá vượt quá giới hạn !
“Việc thì liên quan gì đến ?”
Hắn đuôi mày nhướng lên: “Không liên quan đến ?”
Nguyệt d.a.o cứng họng, sắc mặt lúc xanh lúc trắng khó coi, rõ còn cố hỏi!
“Về sớm nghỉ ngơi một chút , đừng để thể mệt mỏi suy sụp.”
Hắn liếc thể mảnh khảnh của nàng, chịu nổi nửa điểm gió thổi cỏ lay.
Hắn thuận tay đưa một chiếc hộp tay nàng: “Nhặt khăn tay của ngươi mà trả là đúng, cái coi như quà tạ .”
Hắn cũng ở lâu nữa, xoay liền .
Nguyệt d.a.o ngẩn , cúi mắt chiếc hộp gỗ hoa lê tinh xảo trong tay , mở , bên trong yên tĩnh một chuỗi vòng tay hạt châu màu đỏ trong suốt lấp lánh, chất liệu ôn nhuận, nhưng giống hạt châu, tuy rằng là cái gì, nhưng nhất định giá trị xa xỉ.
Hắn tặng nàng vòng tay quà tạ ?
Nguyệt d.a.o cứng đờ tại chỗ, bỗng nhiên cảm thấy chiếc hộp đều nóng bỏng vô cùng.
Nguyệt d.a.o là một đêm ngủ.
Nàng đêm qua suy nghĩ cả đêm, cũng quyết định xử lý lạnh chuyện , chỉ tránh xa , coi như cái gì cũng xảy .
Lăng Kiêu hiển nhiên nghĩ như , nàng nhớ ánh mắt thèm hề che giấu của hôm nay thấy, liền kinh hãi.
Ngày kế, nguyệt d.a.o trực tiếp dậy nổi.
“Ngươi giúp xin nghỉ với lão phu nhân, ốm.”
Xuân nhi đồng ý, vội đến phúc thọ viên.
Lúc xuân nhi đến, Lăng Kiêu đang bồi Lâm thị dùng bữa sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-91.html.]
Xuân nhi hành lễ: “Lão phu nhân, hầu gia, đại phu nhân hôm nay thể khỏe, thật sự tiện đến thỉnh an lão phu nhân, cho nên bảo nô tỳ đến xin nghỉ.”
Lâm thị cau mày: “Sao thể khỏe? Hôm qua sắc mặt nàng , con bé , ốm ?”
“Có lẽ là mấy ngày nay bận mệt mỏi chút.” Xuân nhi .
“Thôi thôi, bảo nàng hảo hảo nghỉ ngơi, tìm đại phu xem xét, đích xác nên quá lao lực.”
“Đa tạ lão phu nhân.” Xuân nhi nhận lời, lúc mới hành lễ, lui xuống.
Lăng Kiêu giữa mày nhíu , nhưng cũng gì, chỉ bồi Lâm thị dùng xong bữa sáng mới rời .
Từ phúc thọ viên , ngang qua minh nguyệt hiên, bên trong yên tĩnh.
“Nàng thế nào?”
Kiếm Sương thấp giọng : “Vừa Xích Ảnh , phu nhân đại khái là hôm qua ngủ ngon, hôm nay mới dậy nổi.”
Lăng Kiêu thần sắc bình tĩnh, với tính tình của nàng, dù ngủ ngon, cũng sẽ chậm trễ việc thỉnh an Lâm thị, hôm nay đến, đơn giản là gặp .
Kiếm Sương nhận thấy khí thế chủ tử dần lạnh , cũng cúi đầu.
Lăng Kiêu trầm mặc một lát, mới nặng nề thở một : “Thôi bỏ .”
Cứ để nàng .
Ép quá chặt, nàng suốt ngày lòng bất an ngủ yên, thật sự ốm thì ?
Binh pháp câu, một mực cường công dễ dàng phản tác dụng, lùi bước thích hợp ngược càng hiệu quả bất ngờ.
Nàng dù cũng ở trong hầu phủ , kiên nhẫn thêm chút cũng , lùi một bước, cũng cho nàng chút thời gian để từ từ.
Nguyệt d.a.o “ốm” bảy ngày, khỏi cửa, bất ngờ là, Lăng Kiêu cũng xuất hiện nào.
Chẳng lẽ là quên ?
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nguyệt Dao dưỡng bệnh nhiều ngày, nỗi lòng lo lắng cũng dần dần buông xuống.
“Phu nhân, lão phu nhân đến.” Xuân Nhi tiến thông truyền.
“Mau mời .”
Lão phu nhân đến, Nguyệt Dao vội dậy: “Nương.”
Lâm Thị ấn nàng trở giường: “Con khỏe, đừng xuống giường nữa.”
Nguyệt Dao nhất thời chút hổ thẹn, nàng sinh bệnh, mấy ngày tuy ngủ ngon, nhưng mấy ngày nay cũng đỡ nhiều .
“Ta sớm con nên lụng vất vả như , việc trong phủ, việc ở hương phô, con còn biên soạn bản thảo sách cho Đại Lang, con xem, con đồng da sắt, lo lắng nhiều ? Đến lúc mệt đổ bệnh thì mất nhiều hơn .”