Bỗng nhiên từng trận tiếng trống vang lên, đua thuyền rồng chính thức bắt đầu.
Hoài Ninh kinh hỉ : “Bắt đầu ! Mau, chúng qua bên xem!”
Hoài Ninh kéo Nguyệt Dao trực tiếp lên đài cao bên trái bờ sông.
Lăng Kiêu lúc đang ở đài cao bên . Hắn xuống, liếc mắt một cái liền thấy Khương Nguyệt Dao kéo chạy như bay lên cầu thang, tà váy phiêu lãng trong gió, giống như một con bướm.
“Ngươi cái gì đấy?” Quý Hoài Trúc theo tầm mắt , đầu hỏi, “Ngươi công chúa gì?”
Hắn đè thấp giọng: “Ngươi bây giờ hối hận cũng kịp nữa . Nghe bệ hạ tìm chọn phò mã cho công chúa, hôm nay định nhân dịp đua thuyền rồng cho công chúa xem mắt đấy.”
Lăng Kiêu thu hồi tầm mắt, mắt lạnh lườm một cái: “Cút.”
Quý Hoài Trúc “chậc” một tiếng: “Ngươi cái tính tình gì mà tệ , cũng may là , chứ nếu ai mà chịu nổi ngươi?”
Lăng Kiêu nhíu mày, nhớ tới ánh mắt luôn đề phòng của Khương Nguyệt Dao.
“Này, chuyện chính sự, bên Trần tướng hình như nhận điều gì đó, giống như chúng đang tra ông . Lão hồ ly tinh thật, chừng sẽ ngấm ngầm gây áp lực.”
Lăng Kiêu thần sắc lãnh đạm, cầm lấy chén uống một ngụm: “Ngươi cứ lo tra, bên Trần gia, tới ứng phó.”
“Được.”
Tiếng trống “thùng thùng thùng” vang lên như sấm, nhịp trống càng lúc càng dồn dập. Một tiếng hô vang lên, mấy chục chiếc thuyền rồng như mũi tên rời cung lao ngoài.
Hoài Ninh kích động đến mức: “Mau xem! Đội màu xanh lam nhanh nhất!”
Nguyệt Dao cũng chớp mắt mà , đầu hỏi Xuân Nhi: “Nhà chúng là chiếc nào?”
“Là chiếc màu đen!”
Chiếc thuyền rồng màu đen hiện đang tạm ở vị trí thứ ba, cũng nhanh lắm.
Nếu mà thua, Lăng Kiêu chẳng là mất hết mặt mũi ?
Nguyệt Dao đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên Hoài Ninh hét lên một tiếng: “A! Đội xanh lam lật thuyền !”
Nguyên lai là phía mặt sông một dòng nước ngầm, qua quá nhanh liền dễ dàng lật thuyền. Đội xanh lam xông lên nhất, ngược thành hòn đá lót đường cho phía .
Ngay cả đội màu vàng đang ở vị trí thứ hai cũng ảnh hưởng mà chậm , ngược thuyền rồng màu đen ở vị trí thứ ba như cá lội, dễ dàng vượt qua, trực tiếp vọt lên vị trí thứ nhất.
“Thắng ! Thắng !” Hoài Ninh kích động lên: “Kiêu ca ca quả nhiên là lợi hại nhất!”
Nguyệt Dao ngơ ngác nàng, còn đang mắng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-95.html.]
Tiểu công chúa đổi cảm xúc nhanh quá, nàng theo kịp.
Vòng đua thuyền rồng kết thúc, Hoài Ninh mệt đến toát cả mồ hôi, còn mệt hơn cả thuyền chèo.
Các nàng từ đài cao xuống, Hoài Ninh hưng phấn kéo Nguyệt Dao thuyền hoa nhỏ.
“Công chúa, Thái tử điện hạ mời công chúa qua đó một chuyến.”
“Tìm gì?”
Cung nhân ấp úng: “Dù , dù cũng là mời công chúa một chuyến, công chúa mau .”
Hoài Ninh chút cam tâm tình nguyện, nhưng cuối cùng cũng vẫn .
“Vậy một lát sẽ về, ngươi chờ trở , chúng cùng chèo thuyền!” Hoài Ninh kéo Nguyệt Dao .
Nguyệt Dao cong môi : “Được.”
Hoài Ninh lúc mới rời .
Nhìn theo Hoài Ninh , Nguyệt Dao liền dạo tùy ý ven bờ sông. Bờ sông dương liễu rủ thướt tha, gió mát thổi hiu hiu, quả thực thoải mái.
“Khương phu nhân.”
Nguyệt Dao kinh ngạc đầu , nở nụ : “Mạc công tử, ngài cũng ở đây ?”
Mạc Tử Khiêm một trường bào tay dài màu xanh trúc nhạt, ngọc quan vấn tóc, hiếm khi ăn vận chỉnh tề, lên phía : “Thật khéo.”
Kỳ thật khéo, sớm nàng sẽ đến. Hắn thấy nàng cùng công chúa, mãi đến khi công chúa rời , mới dám đây chuyện với nàng.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Mạc gia cũng tham gia đua thuyền rồng ? Là chiếc thuyền nào?” Nguyệt Dao tò mò hỏi.
Mạc Tử Khiêm lắc đầu: “Là chiếc thuyền màu xanh lam , phu nhân chê .”
Nguyệt Dao : “Sao ? Hôm nay là ngoài ý , nếu dòng nước ngầm , thuyền của Mạc gia nhất định thể đoạt giải nhất.”
“ đời , luôn nhiều ngoài ý , là chuẩn chu .”
Mạc Tử Khiêm dừng một chút, mới : “Thuyền của Hầu phủ vững vàng hơn nhiều, Lăng Hầu nhất định sớm đoán .”
Nói đến Lăng Kiêu, Nguyệt Dao khẽ nhíu mày.
Nguyệt Dao nhớ tới điều gì đó: “Thiếu chút nữa quên hỏi, 《 Đông Phong Phú 》 hiện tại thế nào ?”