Kỳ Hạ khựng , nghiêng đầu sang chỗ khác,  dám  .  từ cổ đến tai   đỏ bừng.
 vốn thích những  trai   hổ.
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc ánh mắt dừng   cần cổ ,   vô cớ nhớ đến ngày hôm đó — Sầm Xuyên nắm tay , đặt lên cổ .
“Nhan Nhan,   dị ứng hải sản.”
Đó dường như là  đầu tiên   mật gọi  như ,  còn là những màn đấu trí,  còn sự giằng co, mà chỉ là một lời bộc bạch đơn giản về vết thương, hệt như  , như bạn bè.
Đến lúc   mới chậm rãi nhận , thì   hy vọng  quan tâm .
 sững sờ trong chốc lát,  dời ánh  .
 sẽ  mất Sầm Xuyên,  vẫn sẽ ở bên .
 chỉ chuẩn  sẵn sàng cho việc mất  tình yêu của .
Bởi vì vốn dĩ, đó   là thứ  trông đợi.
Phải , Lận Nhan?
Kỳ Hạ nhíu chặt mày, đưa tay phẩy  mặt .
“Lận Nhan, Lận Nhan? Chị đang thất thần ?”
 trợn mắt  ,  gượng :
“Sao thế?”
Kỳ Hạ đưa tay vuốt tóc , cúi đầu sát , giọng  chậm rãi hạ xuống:
“  là,    tắm,  hướng nào? Còn chị thì đang nghĩ gì , tâm trí  yên ?”
 chỉ đường cho Kỳ Hạ.
Trong phòng tắm vang lên tiếng nước.
 lập tức tìm một chỗ yên tĩnh  xuống, cầm điện thoại, gửi tin nhắn cho Sầm Xuyên.
【Kỳ Hạ đang ở nhà em.】
Sầm Xuyên trả lời  ngắn gọn:
【Em sắp thắng , vui ?】
Trái tim  lặng như mặt hồ,  bề mặt gợn sóng chẳng hề lay động.
  đáy nước  là một cuộc va chạm kịch liệt đang ngấm ngầm diễn .
【Anh đừng quên vụ cá cược.】
Ngón tay  nắm chặt điện thoại, vì dùng sức quá mạnh mà đầu ngón tay trắng bệch.
Sầm Xuyên: 【Đừng lo,  sẽ giữ lời.】
Rõ ràng   câu trả lời chắc chắn,  mà    thấy an tâm.
 cũng    đang lo gì.
Lo cho Kỳ Hạ, trong khi   đang ở trong phòng tắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-day-khong-thieu-tien-chi-thieu-tro-vui/chuong-32.html.]
Lo cho Sầm Xuyên, dù    rõ ràng như .
Màn hình điện thoại  sáng lên, là tin nhắn mới của Sầm Xuyên.
【Đừng để   dùng mấy cái bao còn  của . Không hợp , dễ dính đấy.】
 bất động  chằm chằm tin nhắn . Một cơn đau âm ỉ len lỏi trong cơ thể,  đến mức trí mạng, nhưng  cách nào hóa giải.
Cho đến khi  nhận , màn hình phản chiếu  gương mặt vô cảm  — gương mặt của chính .
 bỗng thấy nghi ngờ chính : Lận Nhan, rốt cuộc mày đang nghĩ gì?
Dạ dày  bắt đầu đau thắt, mãi đến khi  tắt điện thoại,  còn  tin nhắn của Sầm Xuyên nữa, cảm giác  mới dần biến mất.
Kỳ Hạ mặc áo choàng tắm bước ,  lau tóc, đôi mắt sắc nét hiện rõ.
“Nhan Nhan, giúp  sấy tóc  ?”
Hắn  khoanh chân  sofa,  cúi đầu xuống.
Tiếng máy sấy cuốn hết  sự chú ý. Luồng gió ấm áp lùa qua kẽ tay.
Vịt Bay Lạc Bầy
Cuối cùng,  cũng tìm  một việc để .
  đối diện, khẽ vung tóc  cho tơi .
Vài  như , Kỳ Hạ liền kêu ngứa.
Bất ngờ,  giơ tay giật lấy máy sấy, ném  phía .
Cánh tay vòng qua eo, kéo  ngã  lòng .
Hắn dễ dàng đè  xuống,   áp sát, mấy lọn tóc ướt dính  trán chạm  trán .
Giọng Kỳ Hạ khẽ quệt qua tai, mơ hồ mà ám , lẫn chút oán trách:
“Cô giáo Lận, kỹ thuật thành thạo ghê! Chị cũng từng sấy tóc cho Tiểu Sầm  ?”
  thẳng  mắt , giọng dửng dưng:
“Không.    nhắc đến Sầm Xuyên.”
Kỳ Hạ chống khuỷu tay, chằm chằm ngắm :
“Vậy chị  ,  với Tiểu Sầm, ai  trai hơn?”
  gương mặt , ánh mắt dần nhòe , lẫn lộn  những đường nét của Sầm Xuyên.
“Cậu.”
 thậm chí  chớp mắt, sợ phá vỡ ảo giác.
Hàng mi  khẽ cụp xuống, khóe môi cong lên, thốt  một chữ:
“Đồ tồi.”
Kỳ Hạ cúi xuống, hôn .
“Chị thắng , Lận Nhan.” Giọng  hòa lẫn nhịp thở gấp gáp.
“   chị nắm trọn trong tay,    đây?”