cảm giác.
  hề vui vẻ.
 thậm chí  thể chịu đựng nổi việc  đang xảy .
 rút tay , mạnh mẽ đẩy  , lập tức bật dậy khỏi sofa, chạy về phía xa.
Kỳ Hạ kéo  áo choàng, ngơ ngác  :
“Xin , là   sai ?”
Trong đầu  hỗn loạn đến mức  thể thốt nên lời.
Khuôn mặt Kỳ Hạ  đỏ bừng, giọng  yếu ớt đến gần như   thấy:
“   kinh nghiệm… chị  thể dạy  mà.”
 đưa cả hai tay ôm trán, giọng  đầy đau khổ và bực dọc:
“Chuyện   liên quan đến !”
Rất lâu , Kỳ Hạ mới cất lên tiếng  yếu ớt, mang theo chút van vỉ và nghi ngờ:
“Chị… chê  ?”
Lúc    bình tĩnh trở , triệt để chấp nhận tất cả.
 chậm rãi ngẩng đầu,  thẳng  mắt , giọng chân thành:
“Kỳ Hạ,  nhận thua.”
Khóe môi Kỳ Hạ cứng ngắc, giọng run rẩy rõ rệt:
“Tại ? Tại  chị  nhận thua?”
 im lặng.
Ánh mắt Kỳ Hạ quét qua biểu cảm của , bỗng chốc liền hiểu  tất cả.
“Là vì Sầm Xuyên ?” Giọng  ngập tràn khó tin, “Vì , mà ngay cả khi  dâng đến tận cửa, chị cũng  cần?  thức trắng một ngày một đêm, ngay cả chuyện với    cũng  nghĩ xong hết !”
Hắn lao một bước đến  mặt , kích động nắm chặt vai :
“Kết quả là chị căn bản   loại  đó! Nói ! Nói cho   chị   loại  đó! chị thích  !”
 mấp máy môi, nhưng  phát   tiếng nào.
Ánh mắt Kỳ Hạ khóa chặt lấy , phẫn nộ và hối hận hòa trộn, đến mức  gần như nghiến nát răng hàm.
“Biết thế    cản cô với Hứa Trì ! Rõ ràng   sẽ cùng  ngủ ba ,  mà bây giờ cô  , cô chỉ để mắt đến một  !”
 ngước mắt  , giọng nghẹn :
“Nguyện cược thì nguyện chịu,  thắng .”
Kỳ Hạ cắn chặt môi, trợn mắt    buông,  lâu  mới thả lỏng tay đang ghì chặt vai .
Hắn bất ngờ dùng tay đập  trán,  mạnh mẽ dậm chân, phát  tiếng động thật lớn:
“Mẹ nó, chuyển tiền ngay! Hôm nay  kiếm  mười vạn !”
 chuyển cho Kỳ Hạ mười vạn.
Hắn    đập cửa bỏ .
 lặng lẽ   giường,  cảnh đêm hoa lệ ngoài cửa sổ sát đất, trong đầu đầy những ý nghĩ hỗn loạn.
  thua.
Cuối cùng  cũng hiểu, trong ván cược ,  và Sầm Xuyên rốt cuộc  đánh cược điều gì.
Mọi chuyện  hề liên quan đến Kỳ Hạ.
Điều Sầm Xuyên cược chính là , là việc   để tâm đến cảm nhận của   .
Anh cược rằng chỉ cần   một chút rung động thôi,  sẽ buông bỏ chiến thắng trẻ con .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-day-khong-thieu-tien-chi-thieu-tro-vui/chuong-33.html.]
Anh  thắng.
Chắc chắn   ngờ, đến tận lúc ngỡ như sẽ thua,  vẫn  thể lật ngược tình thế.
 liệu   thật sự để ý đến chiến thắng  ?
Tin nhắn  gửi cho   cho thấy,  vốn dĩ  chuẩn  sẵn tâm lý thất bại.
Có lẽ…   từng yêu  đến .
Nghĩ tới đây,  cúi đầu, ánh mắt vô thức lướt qua tủ đầu giường, khóe môi khẽ cong lên nụ  tự giễu.
Rốt cuộc nên   rộng lượng,  là nhỏ nhen, đến mức còn   để Kỳ Hạ dùng  bao còn  của …
 tiện tay kéo ngăn tủ ,  thấy đáy tủ yên lặng  một phong bì màu tím nhạt.
Là nét chữ của Sầm Xuyên.
Tim  run lên, hai tay nâng phong bì , cẩn thận mở .
Ngay khoảnh khắc  thấy nội dung trong thư,  thở  lập tức nghẹn , cổ họng tắc cứng.
Tim  nhói lên từng đợt, như thể mỗi một chữ trong thư đều hóa thành mũi kim,  ngừng đ.â.m sâu  tim .
Ngón tay  run rẩy, giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống,  tờ giấy rung lên liên hồi.
Bức thư  là   khi ở nhà .
Trong đó là bốn năm thanh xuân của .
Anh vẫn luôn yêu .
Trong nỗi đau gần như nghẹt thở,  như ảo giác  thấy giọng  ngoan ngoãn của Sầm Xuyên:
“Em vẫn luôn nhớ chị đấy, chị nhạc sĩ.”
Ngay  đó là tiếng gào điên loạn của Chu Dạng:
“Anh gặp nó ở từng cửa hàng đàn mà em đến!”
Cuối cùng là tiếng  trong trẻo của Lê Thanh:
“Cậu  nhớ ? Chính là  bé  dị ứng hải sản mà năm đó  từng từ chối…”
 vùi đầu  gối, bật  những tiếng  nghẹn ngào.
 lẽ   nhớ .
 hít sâu một , lau khô nước mắt, cầm lấy điện thoại, chuẩn    ngoài.
【Anh đang ở ? Em đến tìm .】
   nhanh,  nhắn tin.
Cho đến khi mở cửa, bước chân bỗng dừng .
Sầm Xuyên đang  lặng  cửa nhà , ánh mắt bi thương  , vành mắt khẽ đỏ.
“Anh  dám gõ cửa.”
“Tại ?”
Trái tim  co rút từng nhịp đau đớn.
Anh đối diện  , giọng  thật chậm, thật chậm:
“Anh sợ… mở cửa ,   là em.”
Khóe môi  khẽ cong lên, nở nụ  trong khi nước mắt  lặng lẽ trượt xuống.
“Anh thắng , bạn trai.”
Sầm Xuyên mạnh mẽ ôm chầm lấy .
Cảm xúc phức tạp mãnh liệt như  tràn  khỏi vòng tay , thấm đẫm  cả cơ thể .
Vịt Bay Lạc Bầy
“Lận Nhan,  yêu em,   thể thua em .”