2.
Bụi xe tung lên  mờ mắt , bệnh viện  ai dám băng bó cho .
 chỉ còn cách   cửa hàng hoa, cẩn thận kiểm tra  camera giám sát và danh sách đơn hàng trong mấy ngày qua.
Cuối cùng,  cũng hiểu   chuyện.
Người phụ nữ đó tên Hứa Danh Dương. Ba ngày , cô   đặt hoa một , nhưng chồng cô  là  đến lấy.
Hắn  quấy rối chị   , liền bịa đặt rằng chính chị   quyến rũ .
Hứa Danh Dương cầm bó hoa đánh lên  chị , những chiếc gai  hoa hồng cào rách cả mặt chị.
Hôm nay, cô  trực tiếp dẫn  đến cửa hàng, chẳng  chẳng rằng, lao  đánh chị  một trận.
Trước đó,   từng hỏi chị về chuyện , nhưng chị  chỉ bảo do gói hoa   nên khách  lấy, còn vết thương  mặt là do bất cẩn  xước.
Vậy mà lúc đó,  chỉ mải lo xin học bổng,  hề nhận  chị  điều bất thường…
Từ khi cha  hy sinh trong nhiệm vụ,  và chị nương tựa   mà sống.
Chị luôn dặn : “Chúng  là con của liệt sĩ, gặp chuyện gì cũng  nhẫn nhịn, đừng gây rắc rối để nhà nước  lo lắng.”
 cuối cùng, sự nhẫn nhịn của chúng   đổi lấy kết cục như thế .
 lưu  bằng chứng từ camera và đơn hàng, định bắt xe  báo cảnh sát.
 cách  năm mét,   đang theo dõi. Chỉ cần  vẫy tay gọi xe, tài xế lập tức  đe dọa.
 đành lê từng bước, chậm rãi  đến bệnh viện.
Chị    đưa  ICU, bác sĩ  nếu đến trễ thêm chút nữa,  lẽ chị  qua khỏi.
Chị chỉ mới tỉnh   vài phút,   th/i/ế/p .
Cả  chị  quấn đầy băng trắng, hai chân  treo lên cao để cố định.
Nhìn chị yếu ớt   giường bệnh,   kìm  mà nước mắt giàn giụa.
 hận bản   yếu đuối.
Hận bản   đủ bản lĩnh để bảo vệ chị.
Dường như cảm nhận  cảm xúc của , chị chậm rãi mở mắt, cố gắng nâng cánh tay còn lành lặn, run rẩy lau nước mắt cho .
“Đừng , Tiểu Miên ngoan nhất, đừng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-gai-bi-chem-17-nhat-toi-mang-huan-chuong-quan-cong-cua-cha-me-quy-truoc-cong-quan-khu/2.html.]
  nhịn  nữa, gục lên  chị,  nức nở:
“Chị ơi, là do em vô dụng! Em nhất định  khiến bọn chúng trả giá, chúng   thể chịu đựng vô ích !”
Chị vội vàng lắc đầu, nhưng  động đậy, vết thương đau đến mức khiến chị hít sâu một  lạnh.
“Tiểu Miên… Nhà họ Hứa  quyền  thế, giờ chỉ còn hai chị em  thôi. Chị  hứa với cha  là sẽ chăm sóc  cho em.”
“Cuộc đời em chỉ  mới bắt đầu, đừng vì chị mà trêu chọc cô . Chúng   chọc nổi họ …”
 gục lên  chị, bật  nức nở, đau đớn đến tận tâm can.
Chị  vì  dành dụm tiền học phí cho , khi  nghiệp cấp ba  nghỉ học.
Chị  rằng cha   còn nữa, chị cả chính là , chỉ cần   tiền đồ, cả đời  chị   mãn nguyện .
Tiền trợ cấp của cha , chị đem  bộ quyên góp cho trường tiểu học dành cho con em liệt sĩ.
Ban ngày chị  công, ban đêm chạy giao hàng, cuối cùng cũng tích góp đủ tiền để mở một cửa hàng hoa của riêng .
 chị    gì sai? Chỉ vì từ chối cái ác, mà  chịu sự tra tấn vô nhân đạo như  ?
Nghĩ đến đây,  liền giận sôi .
Là  nhà bệnh nhân,   thể ở  phòng ICU quá lâu. Sau khi rời phòng bệnh,  quan sát xung quanh thật kỹ, chắc chắn   ai theo dõi mới dám lên đường đến đồn cảnh sát.
 đem tất cả bằng chứng  thu thập giao cho cảnh sát.
 cảnh sát chỉ thở dài,  nhỏ giọng  với : “Nhà họ Hứa là gia tộc giàu nhất thành phố , trong tỉnh cũng  quan hệ, cô  thể thắng kiện .”
“   bằng chứng! Camera giám sát  ghi  tất cả một cách rõ ràng!”
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Viên cảnh sát ngước  , thấy  kiên quyết, liền trở nên mất kiên nhẫn:
“Để   thẳng nhé. Từ đoạn chị cô đánh trả, đây   xem là ẩu đả, sẽ  kết tội gây rối trật tự công cộng, chị cô cũng sẽ  bắt.”
“Bây giờ chị cô còn đang  trong ICU, cô  thấy chị cô  đưa  tù như thế  ? Cô còn nhỏ mà  lòng   cứng đầu như ?”
“Dựa  cái gì chứ? Như   công bằng!”
Rõ ràng là bọn họ khiêu khích , chúng  chỉ là chính đáng tự vệ,  chỉ vài ba câu   thể định tội chúng ?
“Được , nhà họ còn  quan hệ với tòa án,  lách luật dễ như trở bàn tay. Cô vẫn còn nhỏ, chị cô cần chữa trị,  nhất là nhận tiền bồi thường, ký  thỏa thuận hòa giải  rời  .”
  trong đồn cảnh sát,  chằm chằm  huy hiệu cảnh sát, nhưng trong lòng  thấy lạnh lẽo đến tận cùng.
Những  mà cha    liều mạng bảo vệ, cuối cùng  vì tư lợi mà  thèm đoái hoài đến sự thật.
Lẽ nào  quyền  thế thì  thể thích  gì thì  ?