Tiếc rằng     thất hứa.
  bệnh ung thư máu. Không còn nhiều thời gian nữa.
Chỉ còn nửa năm nữa là đến sinh nhật tuổi 18 của A Nguyễn,     thể cầm cự đến lúc đó .
  lừa dối  .   về nhà. Vì  còn nhiều thời gian, sợ thêm đau buồn,   với bố  rằng   kết hôn, sẽ di cư  nước ngoài,  thể sẽ  về nhà nữa, nhưng  sẽ  thư cho họ. Hy vọng họ tha thứ cho sự ích kỷ của .
 thuê một căn nhà nhỏ gần đó, mỗi ngày đều lẳng lặng quan sát  .
Nấp trong một góc,    về nhà, ăn cơm...
Khi chỉ còn ba tháng nữa,   gần như  thể chịu đựng  nữa.  bắt đầu ho  m.á.u liên tục, ngất xỉu, hôn mê,   xuất hiện những vết bầm tím. Thật sự   khi nào  sẽ  .
 luôn tự nhủ với bản , cố gắng thêm một chút...
Khi  gần như  thể gắng gượng  nữa, Lục   tìm thấy .
Câu đầu tiên    khi  thấy  là: "Sao em  thành  thế ?".  đưa tay sờ lên mặt, khuôn mặt xanh xao hốc hác,  lúc  còn  dám soi gương, sợ  thấy bộ dạng chẳng    ngợm . Toàn  phù nề,  vài bước cũng khó thở.    tại    trở nên như .
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-gai-jbdk/chuong-9.html.]
Sau đó, Lục  thường xuyên đến chăm sóc .
Thỉnh thoảng chúng   nhắc  chuyện cũ. Anh     cố ý bỏ rơi ,     đồng ý cho  ly hôn, thậm chí còn dọa tự tử,   bất đắc dĩ mới   .   rằng điều đó  còn quan trọng nữa, kết cục như  mới là  nhất...
Sau đó, thời gian  tỉnh táo ngày càng ít . Cơn đau hành hạ khắp cơ thể, nhiều đêm  đau đến mức  ngủ .  cầu xin Lục  hãy cho  một cái c.h.ế.t êm ái, vì thực sự quá đau đớn.
Lục   ôm  suốt đêm. Bên tai  luôn là tiếng nhạc của A Nguyên. Anh  kể cho   những chuyện gần đây của A Nguyên, dù chỉ là một chuyện nhỏ nhặt nhất, đối với  cũng là liều thuốc giảm đau. Mỗi ngày,  đều đếm từng ngón tay. Ba tháng... hai tháng... một tháng... hai mươi ngày... mười ngày... năm ngày... ba ngày... một ngày... một giờ...
Vào ngày sinh nhật của A Nguyên, công ty tổ chức cho   một buổi tiệc sinh nhật  hoành tráng. Công ty   sai, chỉ cần  rời , sự nghiệp của   sẽ rộng mở. Sinh nhật năm nay  trang trí vô cùng lộng lẫy, quả thực chỉ  như  mới xứng với  thiếu niên của . Người hâm mộ tại hiện trường cũng vô cùng cuồng nhiệt, họ  sớm quên  những chuyện  vui  đó.
   sân khấu,    sân khấu. Lúc , thị lực của   mờ , nhưng  vẫn  thể nhận    ngay từ cái  đầu tiên.
Giọng hát chân thành của thiếu niên  cất lên  lay động lòng . Làn sóng hò reo  sân khấu càng lúc càng cao. Giữa tiếng reo hò của  ,    thành tiếng.  mừng cho  ,  reo hò cho  ,  cổ vũ cho  ,  cầu nguyện cho  . Hy vọng ông trời sẽ phù hộ cho  thiếu niên  phận trắc trở , mãi mãi bình an và hạnh phúc.
 ước gì thời gian dừng  ở khoảnh khắc , để   thể ở bên   thêm một chút nữa. Trong cơn mơ màng, thế giới chỉ còn  hai chúng . Lại  về đêm hôm đó,  thiếu niên ôm ghi- hát cho  . Từng kỷ niệm ùa về trong tâm trí. Khoảnh khắc ,  dường như  chạm   gương mặt của  .  dùng tay phác họa từng đường nét  khuôn mặt : hàng mày, đôi mắt, chiếc mũi, đôi môi. Cậu thiếu niên quen thuộc đó,  thiếu niên  khắc sâu trong tim .
Chỉ tiếc là  quá muộn.   thể đón sinh nhật cùng em, cũng  thể  một câu "Chúc mừng sinh nhật" với em. Hãy tha thứ cho chị nhé!
Xin , tạm biệt, A Nguyên...