Tay  khựng một chút,  cắn răng.
Cũng —    kết quả ngoài ý .
 
Rất nhanh, trong nhà vang lên tiếng bồn chồn thở dốc.
 
Tiếng thở như trâu của con đực lúc phối giống.
 
 vẫn bẻ cành ném đều  chậu than, tiếng tách tách như bằng chứng còn sống.
 
Tiếp đó là âm thanh đàn ông đàn bà quấn lấy  hỗn loạn. Thấy thời cơ đủ ,  vứt hết đồ trong tay, cắm đầu chạy đến nhà nơi ba đang nhậu.
 
Thở hồng hộc đẩy cửa, ba  mặt đỏ gay, đang đổ tài c.h.é.m gió cùng vài .
 
Thấy , ông chửi:
“Mở cửa   đóng ? Muốn c.h.ế.t hả?”
 
 òa :
“Ba… ba về xem , trong nhà xảy  chuyện …”
 
Ông sững, liếc chai rượu  bàn,  vẻ   dậy:
“Khóc đám ? Có chuyện gì mà chuyện?”
 
 kéo tay ông lôi :
“Không  … ba về xem , con xin ba.”
 
Thấy  như , ba  bưng chén rượu uống cạn,  sang bàn:
“Xin  các ông,   một lát  về,   cứ uống .”
 
Rồi  chửi  theo  về.
 
Trên đường ông còn lèm bèm:
“Con ranh! Mà về   gì, xem tao vặn cổ mày.”
 
  nhanh ông cứng họng—vì mới tới cổng   rõ tiếng trong nhà.
 
Ông  ,    trong:
“Mẹ mày? Mẹ mày với thằng nào? Để tao g.i.ế.c hết!”
 
Nói xong, hầm hầm lao ,  khi đạp cửa còn  quên xách d.a.o bổ củi để ngay lối .
 
 , d.a.o bổ củi  cũng là  chuẩn  sẵn.
 
Lúc  tim  như nhảy lên cổ.
 
Chết ,  nhất là c.h.ế.t hết.
 
11
 
  trong sân,  ba xách dao, một cước đạp tung cửa xông , thở dốc.
 
Rất nhanh, trong nhà vọng  tiếng gào thảm, xen lẫn tiếng d.a.o c.h.é.m phập  xương.
 
Một nhát, hai nhát, ba nhát…
 
Khoảnh khắc , chính  cũng  phân biệt nổi nhịp tim và sự căng thẳng của  là sợ hãi, kinh hoàng  là phấn khích.
 
Cửa bật mở,   m.á.u me be bét, lao  sân gào như quỷ :
“Giết  ! Cứu với! Giết !”
 
Theo  là chị —quần áo xộc xệch—cũng gào thét.
 
Tiếng kêu bi thảm khiến hàng xóm đổ , ai nấy mở cửa . Chỉ thấy ba  tay cầm d.a.o bổ củi, mặt mũi m.á.u be bét.
 
Mẹ và chị  thì run lẩy bẩy, trốn giữa đám đông.
 
Ba liếc  ,  xông về phía  và chị.
 
Hai  thấy  , tiếp tục thét  chạy về hướng đồn công an.
 
 cũng lẫn trong đám đông,  ai thấy khóe môi   nhếch.
 
Từ đây tới đồn còn  hai cây .
 
Mẹ, chị, cẩn thận nhé.
 
Một  đuổi—hai kẻ chạy—đám  trong sân lúc  mới  hồn.
 
Có  hô:
“Sao thế?”
“Vào xem  trong nhà thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-khong-sinh-duoc-con-me-cung-chi-dua-toi-len-giuong-anh-re/4.html.]
 
Nhiều   dám  gần; hai  gan hơn  ,  lao , vịn tường nôn oẹ.
 
Nôn xong, chân mềm nhũn, họ :
“Chết … Hứa Bình An c.h.ế.t … Ghê lắm!”
 
“Báo công an! Mau lên!”
 
 cũng theo   liếc một cái—Hứa Bình An trần truồng  sõng soài, mắt trợn tròn.
 
Trên  hơn chục nhát chém, m.á.u loang đỏ, ruột cũng lòi .
 
Chết cứng.
 
Tốt quá . Thằng súc sinh  chết, sẽ  còn sàm sỡ ,  còn tròng đôi mắt cá c.h.ế.t dâm ô   nữa.
 
Rất nhanh,   ghép cảnh  con chị áo quần tả tơi chạy  mà đoán:
 
“Thù oán gì mà c.h.é.m   thế …”
 
“Còn đoán gì nữa? Mẹ con nó chắc dan díu với Bình An , đàn ông chịu  nổi.”
 
“Nói , hôm con gái thứ hai nhà  lên đồn la lối om sòm, chắc là thật.”
 
“Cầm thú!  là cầm thú! Chết cũng đáng.”
 
12
 
Có bà thương ,  nhà xảy  chuyện thế thì  chắc  dám ngủ một , bèn ôm đứa  vẫn còn run, đưa về nhà bà.
 
Dù họ hỏi gì,  chỉ lắc đầu,  bên bếp sưởi.
 
Độ một giờ , công an áp giải ba  về sân.
 
Hiện trường  phong tỏa.
 
Công an  kiểm tra xong, hỏi ba  mấy câu.
 
Ba  bất phục, còn chửi:
“Mấy con đĩ thối! Đồ tiện nhân! Chuyện thú vật thế mà cũng  !
 
“Nếu  chạy nhanh, tao  tha con nào!”
 
Vài câu mà nhiều thông tin, mấy chú công an bàn : án mạng thế  ở xã  báo cấp .
 
Hôm , công an huyện về.
 
Anh đội trưởng  chỗ , hỏi:
“Pháp y kết luận, lý do khiến nạn nhân  mấy chuyện trái lẽ là vì trong thức ăn  thứ gì đó.
 
“Anh cũng  công an xã , mùng mấy Tết em  lên đồn trình báo là  rể  cưỡng h.i.ế.p em?”
 
  giấy  gói  lửa, nhưng  hề sợ.
 
Chỉ gật đầu, thẳng thắn nhận:
“Dạ đúng. Cũng may hôm đó em  lên đồn. Anh rể uống chút rượu là…”
 
Đến đây, nước mắt tự trào.
 
Anh công an gật, ghi  sổ,  hỏi tiếp:
“Bữa tối hôm qua, ba em  nhậu  ăn,  em cũng  ăn?”
 
Chưa kịp đáp, bà  bụng  đỡ lời:
 
“Ôi giời, chú   con bé  khổ thế nào . Ba  nó  bao giờ cho nó  mâm.”
 
Một  khác hùa theo:
“Phải đấy. Lần nào cũng ăn xong  mới cho nó ăn. Con  đẻ mà  thiên vị thế? Hở tí là đánh chửi, chúng  khuyên cũng  .”
 
 gật đầu, vẫn nghẹn ngào.
 
 lúc , chị  từ đám đông xông tới, túm cổ áo tát liên tiếp:
“Công an! Chắc chắn là nó! Cơm là nó nấu! Nó  hại chúng !
 
“Nó  g.i.ế.c hết bọn !”
 
 
 
Không ngờ,   lúc   nhảy , tát chị mấy cái:
“Mày  nhăng cái gì thế? Rõ ràng là chồng mày    hổ,  đổ lên đầu em mày? Tao tận mắt thấy nó đổ thứ gì đó  nồi, chỉ  ngờ nó thú vật đến !